“Các o, các chú về Hà Nội, cho tui gửi lời hỏi thăm và cảm ơn các o, các chú ở ngoài nớ. Vượt hàng trăm cây số, các chú về tận đây, tui không biết phải nói chi. Tui có nằm mơ cũng biết đến bao giờ mới có căn nhà như là ri…”. Giọng nói mặn mòi của người Hà Tĩnh, bà Xuyến nước mắt rưng rưng theo ra tận xe của đoàn công tác, nắm chặt tay Thượng tá Vũ Kim Thành – Phó Tổng biên tập Báo An ninh Thủ đô để nói lời cảm ơn, làm cho chúng tôi cảm thấy đoạn đường vài trăm cây số về Hà Tĩnh như ngắn lại rất nhiều.
18 tuổi, tôi vào Sài Gòn học và mang theo quyết tâm: Bất cứ giá nào cũng sẽ “trụ” lại thành phố này. Tôi ghét miền Trung nắng cháy đến khô người. Tôi cũng chẳng chịu được những cơn mưa dầm dề mùa đông, gió lùa buôn buốt.
“… Em ở Thạch Kim sao em đùa bảo anh là Thạch… Nhọn/ Đêm ranh mãnh ngăn cái nhìn đưa đón/ Cái miệng em ngoa cho bạn em cười giòn/ Giọng Hà Tĩnh buồn cười đáo để…”. Tác phẩm Gởi em, cô thanh niên xung phong của nhà thơ Phạm Tiến Duật một thời đã đi vào lòng bạn đọc và góp phần làm nên tên tuổi ông.
Những năm chiến tranh ác liệt ấy, khi tôi đến Ngã Ba Đồng Lộc thì Mười cô gái Anh hùng bám trụ giữa trọng điểm này đã hy sinh, thế mà tôi và đồng đội vẫn không kịp thắp một nén hương. Những người lính chúng tôi vẫn tiếp tục đi về phương Nam. “Xe vẫn chạy vì miền Nam phía trước”. Câu thơ của Phạm Tiến Duật lúc ấy là vô cùng chân thực, nó đúng với tâm trạng người lính, đúng với tâm trạng những người đi vào cuộc chiến tranh “chống Mỹ cứu nước” lúc bấy giờ. Dù chỉ đi qua, nhưng những địa danh quanh Đồng Lộc vẫn ghi vào trí nhớ của tôi,…
Tôi ngược rừng một ngày cuối xuân, Nắng lang thang trên những giãi đồi bạt ngàn hoa tím. Con đường qua những địa danh: Động Bụt, Khe Giao, Con Chôồng, Khe Bứa quá đỗi thân quen. Chỉ hơn hai mươi năm con người đã làm được một việc “phi thường” biến rừng thành đồi. Bây giờ họ đang cố biến đồi thành rừng.
Nhớ đến comment của một người không quen ở blog mà giờ đây trong tôi có nhiều cảm xúc quá! Tên blog tôi là “ Hà Tịnh quê choa đó! “ . Có lẽ đã rõ ràng để người ấy biết quê tôi ở Hà Tĩnh. Và thế rồi người ta comment cho tôi là: “ Đã đi qua Hà Tĩnh. Hà Tĩnh nghèo nhưng đẹp ‘’. Nghèo nhưng đẹp ư ?…
Mùa bão lũ đã đến , chúng tôi là những đứa con xa quê luôn luôn lo lắng cho mảnh đất Đức thọ phải chống chọi với thiên tai khắc nghiệt, Những xóm ở ngài đê, mổi khi nước Sông la dâng lên, tất cả đều chìm trong làn nước đục.
Tôi xin gửi tới Ban biên tập cảm xúc của mình qua bài thơ sau đây:
Những năm chiến tranh ác liệt ấy, khi tôi đến Ngã Ba Đồng Lộc thì Mười cô gái Anh hùng bám trụ giữa trọng điểm này đã hy sinh, thế mà tôi và đồng đội vẫn không kịp thắp một nén hương. Những người lính chúng tôi vẫn tiếp tục đi về phương Nam. “Xe vẫn chạy vì miền Nam phía trước”. Câu thơ của Phạm Tiến Duật lúc ấy là vô cùng chân thực, nó đúng với tâm trạng người lính, đúng với tâm trạng những người đi vào cuộc chiến tranh “chống Mỹ cứu nước” lúc bấy giờ. Dù chỉ đi qua, nhưng những địa danh quanh Đồng Lộc vẫn ghi vào trí nhớ của tôi, đến nỗi sau đó đọc được bài thơ Qua cầu Tùng Cốc của Phạm Tiến Duật, một cây cầu nhỏ gần ngã ba Đồng Lộc, là tôi bị ấn tượng ngay, rồi lập tức hát lên thành một bài hát đến giờ tôi vẫn nhớ: “Tùng Cốc! Tùng Cốc! Qua cây cầu này rồi ta lên dốc/ Đêm hoa xoan hoa khế một màu/ Qua cầu Tùng Cốc! Ta qua cầu Tùng Cốc/ Đạn trên xe và sao sáng trên đầu…”.
Tôi là Nguyễn Đức Thạch, sinh năm 1969 tại đội 7 Trung Lễ/ Đức Thọ / Hà Tĩnh. Gia đình chúng tôi đã vào Ninh Thuận năm 1980. Cái tên Cao Hoài Hà của tôi là để nhớ về quê hương Hà Tĩnh.
Đây là cảm nhận của bạn: Khải Nguyên – Việt Nam cây đa.về bài hát "Hà Tĩnh Mình Thương"do Thành Lê trình bày ở Sao Mai 2007,Chúng tôi xin đăng lại để các bạn theo giõi
Cho đến khi viết những lời này, Đồng Lộc chiến tranh vẫn ám ảnh tôi suốt bốn chục năm qua. Nói như nhà thơ Nguyễn Hoa là “Cuộc chiến tranh vẫn không chịu ra khỏi tôi”.
Sáng nay, vợ tôi đi chợ về hồ hởi: "Chợ toàn là cá nục, mua kho mặn ăn cơm sáng đi làm; tiết kiệm được đồng nào hay đồng nấy; giá cả bây giờ tăng từng ngày thấy mà lo". Nghe nói, tự nhiên mùi cá nục mẹ tôi vẫn thường kho trong nồi đất thuở nào lại đánh thức tuổi ấu thơ.
Cho đến khi viết những lời này, Đồng Lộc chiến tranh vẫn ám ảnh tôi suốt bốn chục năm qua. Nói như nhà thơ Nguyễn Hoa là “Cuộc chiến tranh vẫn không chịu ra khỏi tôi”.
Trèo lên cây đa, ba nhánh, bốn chồi
Ai về Hà Lội bắt cáy hôi thì về
Câu ca chợt nghe có vẻ như đùa, thực ra nó buồn thảm lắm. Xã Hà Lội nằm lọt thỏm giữa vành đai sông Già, một doi đất “tứ vi giang hà” đồng phèn ngập mặn, con coòng, con cáy như đã bò vào giấc mơ của bao thế hệ kiếp người. Mùa lũ, Hà Lội như dề lục bình chao đảo quanh sông.
Tôi nhớ về những ngày thơ ấu của mình. Thuở ấy, cứ mỗi buổi chiều, khi cái nắng hè không còn oi ả, lũ trẻ chúng tôi rủ nhau đi dọc bờ sông nhặt củi trôi từ thượng nguồn về, tíu tít bên nhau qua chỗ bồi chỗ lở, lúc mệt nằm ngả lưng trên triền đê cỏ xanh mướt nhìn lên trời…
Một vụ việc gây sốc tại khu vực Boon Lay, Singapore, khi một người phụ nữ livestream hành vi khiêu dâm tại một khu vực công cộng trong khi người chồng đứng canh gác. Cặp đôi này đã bị bắt giữ sau khi hành vi của họ bị phát hiện và báo cáo cho cảnh sát.
Ngày 21/2, TAND tỉnh Hà Tĩnh mở phiên sơ thẩm xét xử đối với bị cáo Đỗ Ngọc Xuân (43 tuổi, trú xã Tân Lâm Hương, huyện Thạch Hà) về tội Giết người theo Điều 123 Bộ luật Hình sự.
Tại Km 235+100, Quốc lộ 6, địa phận xã Sặp Vạt, huyện Yên Châu, tỉnh Sơn La đã xảy ra vụ tai nạn giao thông đặc biệt nghiêm trọng khiến 14 người thương vong.
Trâm Anh đã có gần 15 năm gắn bó với Đài Truyền hình Nghệ An trong vai trò MC, biên tập viên. Hiện tại, cô còn là chủ của spa thẩm mỹ có tiếng tại TP Vinh.
42 tuổi được phong tặng danh hiệu NSND, 43 tuổi được thăng quân hàm Đại tá, đạt học vị Tiến sĩ, tròn 50 tuổi nhận Giải thưởng Nhà nước về VHNT là những mốc son trong đời NSND Thu Hà.
Có một thành phố Vinh vừa cổ xưa, vừa hiện đại. Có một thành phố Vinh vừa ồn ã vừa êm đềm. Một thành phố đứng dậy từ đổ nát hoang tàn những năm chiến tranh, để thấy “sắc hồng cười trong gạch vụn” trong thơ Thạch Quỳ những ngày tái thiết, xây dựng. Một thành phố của hôm nay với những mùa hoa qua phố, dịu dàng bất ngờ…
Đến một thời gian, tôi thấy chồng dần lơ là chuyện chăn gối với vợ. Khi tôi hỏi thì anh nói do dạo này thường thấy mệt. Tôi dần sinh nghi ngờ, hay là chồng tôi có chuyện gì giấu vợ, hoặc là anh đã ngoại tình? Nhưng tôi rất tin tưởng chồng, làm sao anh có thể lừa dối vợ?
Hội nghị công bố quyết định thành lập Đoàn kiểm tra của Bộ Chính trị, Ban Bí thư năm 2025 đối với Đảng ủy Chính phủ, Đảng ủy Quốc hội diễn ra trưa 20/2 tại Trụ sở Chính phủ.
Theo dự đoán của siêu máy tính, Arsenal sẽ bị loại từ vòng 16 đội, trong khi Liverpool tiến đến chung kết và giành chiến thắng trong trận cầu kịch tính với 7 bàn thắng.