Mơ ước trở thành Nick Vujicic của Việt Nam
Sinh ra trong một gia đình miền núi nghèo thuộc huyện Hương Sơn, tỉnh Hà Tĩnh, từ nhỏ Dương Quyết Thắng đã xem âm nhạc như một người bạn thân thiết. Là học sinh tiểu học, thấy người khác chơi đàn, Thắng rất thích thú và chính điều đó đã dẫn anh đến việc tham gia các lớp nhạc lý miễn phí. Bén duyên với âm nhạc từ đó, chàng trai vùng sơn cước luôn ấp ủ trong mình mơ ước một ngày không xa sẽ trở thành một thầy giáo giảng dạy âm nhạc.
Ngày tốt nghiệp phổ thông năm 2007, anh quyết định thi vào khoa Âm nhạc của trường đại học Sư phạm Hà Nội. Sau đó, Thắng nhận được giấy báo đỗ đại học. Cầm trên tay tờ giấy báo nhập học, cậu bé mừng mừng, tủi tủi vì bao tháng ngày khổ luyện thì giờ đây ông trời cũng đã không phụ lòng mình. Nhưng, buồn tủi vì nhà nghèo, nhà có tới 8 anh chị em nên Thắng đành phải nghỉ học để nhường cho các anh chị đi học. Thắng quyết định ở nhà gắn bó với công việc đàn hát phục vụ tiệc cưới ở quê.
|
Dương Quyết Thắng cùng bố mẹ. |
Tháng 7/2009, trong lúc đi chơi đàn phục vụ đám cưới và dựng rạp cưới ở thị trấn Phố Châu, huyện Hương Sơn để kiếm thêm thu nhập cho gia đình, anh đã không may bị điện giật, phải phẫu thuật cắt bỏ đôi tay, còn đôi chân thì tàn tật. Khi tỉnh dậy, biết mình đã mất đi đôi bàn tay, tinh thần Thắng suy sụp đi rất nhiều.
“Mọi thứ với tôi lúc đó như đã kết thúc bằng một con số không tròn trĩnh. Thời gian đầu sau khi bị tai nạn, tôi không thể làm được những công việc đơn giản trong sinh hoạt hằng ngày, dù là công việc nhỏ nhất. Tôi phẫn uất đến nỗi muốn đập vỡ hết những gì mình động tới, mẹ tôi đã lặng lẽ dọn dẹp tất cả và luôn dỗ dành, động viên an ủi. Chính tình yêu thương của người mẹ cộng với lòng đam mê âm nhạc đã trở thành một liều thuốc thần tiên tiếp thêm sức mạnh phi thường cho tôi, để tôi bắt đầu làm lại mọi thứ”, Thắng tâm sự.
Nói là làm lại, nhưng mọi chuyện đâu có đơn giản. Thắng đã phải vượt qua sự vất vả và gian lao khi đôi tay là công cụ sinh hoạt chính nay đã không còn nữa. Để có thể tự mình đối mặt với những khó khăn chồng chất trong sinh hoạt hằng ngày, anh phải rèn luyện rất nhiều, từ cách tự ăn cơm, mặc quần áo, sử dụng điện thoại, chơi đàn… Thắng kể rằng, có những lần vì tập đàn quá nhiều, hai cùi tay còn sót lại của Thắng co rút, đau đớn nhưng vẫn không làm anh nản chí để tiến tới chiến thắng bản thân.
Cũng từ đây, anh tìm ra được nhiều điều có ý nghĩa trong cuộc sống. Phải mất gần một năm trời cố gắng, anh mới tự chăm sóc được mình mà không cần làm phiền nhiều đến gia đình. Những lúc buồn, Thắng lại tìm đến với âm nhạc như một người bạn để xoa dịu nỗi đau của thực tại. Mỗi nốt nhạc, mỗi bài hát của Thắng đều thể hiện được khát khao sống mãnh liệt.
Phút trải lòng của người mẹ về đứa con đặc biệt
Một lần tình cờ, sau khi xem chương trình Tìm kiếm tài năng Việt, Thắng cảm thấy khâm phục trước nghị lực của một thí sinh khuyết tật nhưng vẫn mạnh dạn tham gia chương trình và đã nhận được nhiều sự yêu mến của khán giả. Chính vì thế, Thắng đã coi đó là tấm gương giàu nghị lực để rồi anh tìm đến với cuộc thi.
Anh luôn mong muốn qua những nốt nhạc của mình sẽ làm cho những người có hoàn cảnh không may mắn tìm thấy sự lạc quan, tin tưởng hướng về cuộc sống để phấn đấu hơn nữa và giành những giá trị mà họ xứng đáng được nhận.
Kết quả của những nỗ lực ngày tháng khổ luyện ấy là tấm vé vào thẳng chung kết cuộc thi Tìm kiếm tài năng Việt mùa thứ hai. Thành tích lọt vào tốp 6 người của chương trình nằm ngoài sự mong đợi của Thắng, chính cuộc thi Tìm kiếm tài năng Việt đã mở ra một trang sách mới của cuộc đời. Đây là nguồn động viên lớn lao để anh tiếp tục dùng lời ca, tiếng đàn đưa những thông điệp ý nghĩa đến với khán giả.
Giờ đây cuộc sống của Thắng luôn tất bật trên con đường âm nhạc mang tên “tình thương”. “Được đi biểu diễn nghệ thuật trên khắp mọi miền đất nước, mang tiếng đàn, tiếng hát của mình đến với mọi miền quê là điều hạnh phúc nhất đối với tôi lúc này”, Thắng nói trong hạnh phúc.
|
Dương Quyết Thắng trong cuộc thi Tìm kiếm tài năng Việt – Vietnam’s got Talent mùa thứ hai. |
Hiện tại, Thắng không chỉ đi biểu diễn nghệ thuật mà bên cạnh đó, anh còn tranh thủ thời gian để giao lưu gặp gỡ trong các chương trình diễn thuyết nhằm chia sẻ nghị lực sống của mình cùng với những người có hoàn cảnh không may mắn, các trường học, nhà thờ, hay thậm chí cả những buổi trò chuyện cùng các phạm nhân… Anh luôn cố gắng nỗ lực học tập và rèn luyện để thỏa mãn giấc mơ trở thành một Nick Vujicic của Việt Nam và một tương lai không xa, chàng trai trẻ Dương Quyết Thắng sẽ sớm trở thành một nhà diễn thuyết giỏi để truyền cảm hứng sống mãnh liệt và vươn lên cho mọi người, đặc biệt là những người có cùng ảnh ngộ như anh.
Có lẽ, niềm an ủi lớn nhất của cuộc đời Thắng là bà Dương Thị Học, mẹ của Thắng. Cả đời bà gắn bó với vài sào ruộng bậc thang ở vùng sơn cước của mảnh đất Hà Tĩnh. Mồ hôi nhễ nhại trên gương mặt toát lên sự phúc hậu, bà thổ lộ: “Ở đây, cuộc sống chỉ nhờ vào cây ngô, cây sắn, vài ba con gà, nhà thì đông con nên cái đói vẫn còn đeo bám dai dẳng chú ạ”.
Nhắc đến chuyện cậu con trai thứ bảy, những ký ức ngày xưa ùa về trong tâm trí của người mẹ già: “Khi sinh ra, Thắng cũng như bao đứa trẻ bình thường khác, lớn lên khỏe mạnh, ngoan ngoãn, biết lo lắng cho gia đình. Cả gia đình đã phải bán hết đồ đạc trong nhà, chạy chữa mãi mới giữ được cái mạng của Thắng. Hồi đó, gia đình phải cắm cả sổ đỏ để lấy tiền chữa bệnh, trong nhà có cái gì bán được là bán để cứu con chứ không suy tính gì cả, bây giờ sổ đỏ cũng chưa lấy về nhà được vì còn nợ ngân hàng hơn 50 triệu đồng”.
Trong gian nhà lụp xụp, chỉ còn lại chiếc ti vi màu là còn có giá trị, bà chỉ tay bảo tôi, hồi đó chỉ có chiếc ti vi hỏng là không thể bán được. Kể về Thắng, bà Học lại ứa trào nước mắt vì thương con. Lúc Thắng gặp chuyện, bà mất ăn mất ngủ, khóc thầm cả tháng trời. Thương cha mẹ vất vả, Thắng đã quyết tâm tự vươn lên trong cuộc sống, trở thành một tấm gương sáng cho tất cả mọi người, đặc biệt là những người khuyết tật. “Bây giờ, con đứng dậy được là tôi mừng lắm rồi, ngày trước, tôi sợ nhất là con bị suy sụp về tinh thần”, bà Học cho hay.
Bà Học vẫn còn nhớ như in cái ngày hay tin con trai giành được tấm vé vào chung kết chương trình Tìm kiếm tài năng Việt, cả nhà Thắng vỡ òa trong hạnh phúc và tự hào. Bà Học miên man nhớ lại cảm giác lúc ấy, giọng vẫn còn nghẹn ngào như ngày được tin vui: “Là mẹ mà, con được như rứa thì còn chi bằng, chẳng có hạnh phúc nào hơn nữa. Thằng Thắng giờ là niềm hãnh diện của cả gia đình và xóm làng”.
Chia tay gia đình Dương Quyết Thắng, nhìn người mẹ già lom khom, nước mắt rưng rưng xếp từng bộ quần áo để con trai vào Sài Gòn biểu diễn, chúng tôi cũng không khỏi chạnh lòng, cảm thông. Hành trình trở lại với âm nhạc và tìm lại nụ cười của Dương Quyết Thắng là một câu chuyện đẹp về nghị lực vượt lên nỗi bất hạnh, sự thiếu may mắn của bản thân để sống với đam mê và mang lại niềm vui cho mọi người xung quanh.
Thiện Quyên / ĐS&PL
Xem Clip Dương Quyết Thắng trong cuộc thi Tìm kiếm tài năng Việt – Vietnam’s got Talent mùa thứ hai.