Có lần – sau ngày cưới ít tháng – tôi đề nghị, tiền kiếm được anh giữ một khoản chi tiêu cá nhân, còn bao nhiêu tôi giữ cho, ba mẹ “bao sô” nên không bao lâu chắc mình sẽ có nhà riêng.
Nhưng, anh không đồng ý, nói có nhà cha mẹ rồi, lo nhà riêng làm chi cho nặng đầu. Vậy là tiền có bao nhiêu, anh ta đổ vào bài bạc và các mối quan hệ qua đường hết. Tôi ghen chán thì chai lì và hết cảm xúc mỗi khi giặt quần áo thấy trong túi chồng có bao cao su, trong điện thoại anh ta có những file ảnh nhạy cảm mà anh ta là “diễn viên” chính…
Hơn một năm trở lại đây, anh ta đi thì thôi, về bất cứ giờ giấc nào đều ép tôi làm “chuyện ấy”. Tôi từ chối vì quả thật với các mối quan hệ mà mỗi cung đường là một cô bồ của chồng, tôi rất sợ lây bệnh…
Thêm nữa, kiểu quan hệ của anh ta cũng không bình thường, bất kể sớm tối, bất kể là đang ở phòng ngủ, phòng khách hay nhà bếp và có ba mẹ tôi ở nhà… anh ta đều mở những clip sex từ điện thoại và buộc tôi làm theo. Tôi phản đối ư? Anh ta sẽ tặng tôi vài cú đấm ngay lập tức!
Không chịu được, tôi năn nỉ chồng đi bác sĩ xem tại sao lại “cuồng dâm” đến vậy, anh ta nói mình không bệnh gì. Vậy là để trốn tránh, tôi bèn “lánh nạn” ở nhà bà con và đi làm công nhân để được tự chủ về tiền bạc. Hai con lớp 2 và lớp Lá gửi lại nhà cho bà ngoại nuôi.
Ba mẹ tôi cũng đã gặp sui gia, nói rõ chuyện “hoang dâm vô độ” của ông con rể mà ông bà đã chứng kiến, thì ba mẹ anh không tin. Ông bà còn nói, tại con trai yêu vợ quá nên mới thế chứ gái gú đầy đường, nhân viên tiếp thị dẻo miệng, lại thêm lương tiền như anh làm sao mà không có cô nào “xin chết”?
Hết nơi trông cậy, tôi bèn gửi đơn ly hôn. Trong khi chờ tòa án thụ lý, tôi đi làm công nhân cả tháng mới về thăm con một lần. Anh ta cứ như con ma xó, tôi về ngày nào, giờ nào anh ta đều biết và đã hai lần vào ban đêm anh ta phá cửa nhà ba mẹ tôi để xông vào kiếm tôi. Một lần vào được, anh ta đã không ngần ngại xé quần áo tôi trước mặt ba mẹ và đứa em gái học lớp 8 của tôi. Tôi chạy thoát thì sau đó anh ta gọi điện nói rằng tôi chỉ có chết mới thoát khỏi anh ta, chạy lần này thì lần sau anh ta cũng bắt lại được.
Thời gian sau đó tôi vô cùng hoảng loạn vì tin nhắn của anh ta cấp tập trút vào máy. Tục tĩu có, mắng chửi có, hăm dọa có, năn nỉ cũng có… Tôi thay số điện thoại vài lần nhưng cũng không thể mỗi tháng một số. Anh ta càng nhắn, tôi càng kinh sợ và ghê tởm. Anh ta không ở nhà cha mẹ tôi nữa mà đã về nhà ba mẹ ruột. Tòa án gửi giấy triệu tập thì anh ta không đến, nhưng cường độ tin nhắn tục tĩu và hăm dọa gửi đến tôi càng nhiều.
Từ hôm bắt đầu năm học mới đến nay tôi mới về thăm con được hai lần. Không biết anh ta “canh me” khi nào nên tối hôm qua đã lẻn vào nhà tôi lấy đi chiếc túi xách, trong đó có tiền lương tôi vừa lãnh và tất cả giấy tờ tùy thân của tôi. Khốn nạn cho tôi, sau cưới mấy tháng thì anh ta đã chuyển hộ khẩu của tôi về nhà anh (chung huyện) nên giờ tôi thành kẻ ở đậu trong nhà cha mẹ ruột! Gửi đơn xin xác nhận nơi đăng ký thường trú tới công an xã để đi làm lại giấy tờ thì họ không nhận đơn bởi “không có tiền lệ kiểu xác nhận lạ kỳ như vậy”.
Tôi và mẹ tôi đến nhà anh ta, định có tiếng nói của người lớn thì ba mẹ anh ta sẽ thông cảm cho tôi “mượn” hộ khẩu đi làm lại giấy tờ. Ai ngờ, ông bà thản nhiên ngồi nhìn anh ta đè tôi ra và bóp cổ “cho mày chết để bỏ tật trốn chồng theo trai!”. May nhờ mẹ tôi la làng và hàng xóm tới giải cứu.
Bây giờ tôi không biết phải làm sao, công an xã nơi đăng ký hộ khẩu thường trú không nhận giải quyết đơn từ của tôi vì… ba anhta làm việc tại xã, chắc họ cũng “nể vì” nhau? Tôi muốn có được CMND để đi làm và nuôi con nhưng chưa biết bao giờ mới được ly hôn với người chồng như hung thần này.
Ghi theo lời kể của chị N.T.M., tỉnh Tây Ninh
Phunuonline