Brigette Sicat, 10 tuổi, con lai của một phụ nữ Philippines hành nghề bán dâm với một người đàn ông quốc tịch Anh tên là Matthew. Ảnh: Guardian. |
Brigette Sicat ngồi bó gối trên chiếc nệm hai lớp chiếm một nửa diện tích căn nhà. Đang là mùa mưa, nước dột từ trên mái tôn thủng lỗ chỗ xuống sàn nhà dính lép nhép bùn đất. Dù hôm nay là ngày thường, cô bé 10 tuổi không đến trường vì bị đau bụng. Trong căn nhà, không có chỗ đi vệ sinh, không nước sạch và khu vực nấu nướng không có gì ngoài một cái bếp lò, theo Guardian.
Mẹ của Brigette hành nghề bán dâm. Và Brigette biết ở một nước Anh xa xôi ngoài kia, cô bé có một người cha tên là Matthew. Khi phóng viên hỏi, cô bé muốn nói gì với cha mình. Brigette ngắc ngứ rồi tuôn ra một tràng tiếng địa phương Tagalog: "Cha là ai? Cha đang ở đâu? Cha có bao giờ nghĩ về con không?"
Bà ngoại Juana, ngồi bên cạnh, thở dài tâm sự bà có thể không sống được bao lâu nữa và bà chỉ muốn các cháu gái của mình được tiếp tục đi học, tránh xa con đường làm việc trong các quán bar. Hiện người phụ nữ 61 tuổi đang sống cùng 4 đứa cháu, bao gồm Brigette, chỉ với 10 USD mỗi ngày, phần lớn nhờ vào thu nhập chạy xe khách của con trai bà.
Trong các khu ổ chuột ở thành phố Angeles, cách thủ đô Manila hơn một tiếng chạy xe ôtô về hướng tây bắc, người ta dễ dàng gặp những đứa trẻ lai đa sắc tộc. Làn da trắng, chiếc mũi cao đặc điểm của người châu Âu; cặp mắt một mí của người Hàn Quốc; hay da đen bóng châu Phi. Cha của chúng là những du khách nước ngoài đến Philippines tìm kiếm những phút giây hưởng lạc ở các khu đèn đỏ.
Theo thống kê, hơn 4,7 triệu khách nước ngoài đến Philippines mỗi năm, trong số đó 1,2 triệu là các du khách nam giới đi một mình, đa phần đến từ Hàn Quốc, Mỹ, Trung Quốc và Australia. Số lượng du khách nam quốc tịch Anh đứng thứ 9 trong danh sách. Trong năm 2011, đại sứ Mỹ ở Philippines lúc bấy giờ phát biểu tại một hội thảo rằng 40% khách du lịch là nam giới đến đảo quốc này chỉ để thỏa mãn nhu cầu tình dục. Giới chức Philippines bác bỏ thông tin này. Và đại sứ Mỹ cuối cùng, do không có số liệu chứng minh, buộc phải xin lỗi ngoại trưởng nước sở tại.
Từ trên cao nhìn xuống, khu đèn đỏ hiện lên trên những mái nhà lợp tôn gỉ sét xếp cao thấp xen kẽ nhau và những đống rác lộ thiên từ các ngóc ngách chạy ra phố chính và xuống dòng sông gần đó. Khi bước vào khu ổ chuột, một mùi chua như mùi sữa tươi để lâu ngày xộc thẳng vào mũi. Càng vào sâu bên trong, mùi chua càng nồng nặc. Đây là chốn dung thân của những con người cùng khổ, dưới đáy của xã hội, những người nghèo nhất trong số những người nghèo ở Philippines. Họ bới rác kiếm từng đồng, còn đa phần phụ nữ ở đây bán thân sống qua ngày. Trong không khí đặc quánh mùi hôi, tiếng xe máy ào ào chạy qua, tiếng mưa rơi lộp độp trên mái nhà và tiếng đập cánh của những con gà chọi trong một sới bạc gần đó.
Thành phố Angeles là một trong những ổ mại dâm lớn ở châu Á. Trên các diễn đàn mạng xã hội, du khách truyền tai nhau miêu tả về Angeles như là nơi "người ta không thể cưỡng lại ham muốn chơi gái". Họ chia sẻ kinh nghiệm đi du lịch ở Angeles. "Tôi không gặp bất cứ trở ngại gì khi đem một phụ nữ về khách sạn. Không ai kiểm tra giấy tờ tùy thân. Mang bao nhiêu gái về phòng tùy thích... kể cả khi tôi đi cùng hai, thậm chí ba người lên phòng, cũng không ai tra hỏi gì".
Đặc sản của Angeles là dịch vụ "thuê bạn gái", khách du lịch trả tiền cho những người phụ nữ hành nghề mại dâm làm bạn gái họ trong một ngày, một đêm, một tuần hoặc cả một tháng. Họ sẽ cùng đi nghỉ ở các khu resort sang trọng xa xôi hoặc đơn giản hơn ở ngay trong một khách sạn bình dân trong thành phố.
Aiza, mẹ của Brigette, gặp người đàn ông quốc tịch Anh tên là Matthew như thế. Matthew đến Philippines khoảng hai lần mỗi năm và thường ghé qua chỗ của Aiza, cho đến một ngày cô báo với ông ta rằng cô đã mang thai. Ông ta lạnh lùng đáp: "Tôi đã trả tiền quan hệ sòng phẳng. Để dính bầu là lỗi của cô".
Khi Brigette lên hai, gia đình nghe phong phanh Matthew đang loanh quanh trong khu đèn đỏ, họ quyết định đưa cô bé đến quán bar quen thuộc mà Matthew hay lui tới nhưng kế hoạch không thành vì họ bị chặn lại ở cửa. Đó là lần cuối họ nghe được tin tức về bố đẻ của Brigette. Còn mẹ của cô bé cũng bỏ lại đứa con gái nhỏ cho bà ngoại nuôi.
Judith Icaru, 22 tuổi, bế con trai Jaden, 3 tuổi. Ảnh: Guardian. |
Hôm nay là ngày nghỉ của Judith Icaru, 22 tuổi. Cô ở chung với gia đình gồm 8 người, bao gồm cả bé Jaden, đứa con trai cô sinh với khách làng chơi người Anh ngoài 50 tên là Colin. Judith kể cô gặp Colin tại một quán bar và hai người chỉ qua đêm một lần. Lúc đó cô mới 19 tuổi và vừa bước chân vào nghề mại dâm. Khoảng 10 tuần sau đó, Judith nhận ra mình đã có thai.
Judith và cô em họ 18 tuổi hiện cùng làm việc trong quán bar lớn nhất ở thành phố Angeles. Họ nhảy múa từ 6h tối đến 3h sáng hàng ngày, khách hàng là những du khách nam muốn qua đêm hoặc thuê họ làm bạn gái. Judith kiếm được 9 USD cho mỗi lần quan hệ. Nếu khách hàng hào phóng mua đồ uống cho cô, cô được thêm tiền hoa hồng. "Lũ đàn ông đến đây ép chúng tôi uống đồ có cồn. Họ sẽ điên lên nếu chúng tôi chỉ gọi nước ngọt", cô tiết lộ sau nhiều năm kinh nghiệm, cô đã biết cách lén đổ rượu xuống đất khi khách hàng không chú ý.
Các du khách thường phải trả một khoản phí tầm 155 USD để dẫn một gái làng chơi như Judith ra khỏi quán bar. Chủ bar sẽ giữ hơn một nửa số tiền và nửa non còn lại được trả cho các cô gái. Khi gặp được khách muốn đi chơi cả tuần, Judith sẽ gửi con trai cho gia đình chăm sóc.
Nhưng ngày hôm nay, ngồi bên cạnh con trai đang ngủ trưa, trong ngôi nhà bé tẹo, Judith chỉ nhún vai và cười khi được hỏi nếu gặp lại bố của bé Jarden, cô sẽ nói gì. "Như mọi bà mẹ khác, tôi chỉ muốn con trai tôi khỏe mạnh và học hành tử tế", cô trìu mến nhìn đứa con trai không có nét nào giống những người trong gia đình cô.
Nely Pones, 45 tuổi, và con gái Michelle, 9 tuổi. Ảnh: Guardian. |
9 năm trước, khi Nely Pones mang bầu bé Michelle, người phụ nữ 45 tuổi này đã đặt toàn bộ hy vọng vào một mối quan hệ lâu dài với người đàn ông Scotland tên là David. Nhưng trong khi Nely đang bụng mang, dạ chửa, David yêu và cưới một người phụ nữ Philippines khác. David hứa sẽ trợ cấp cho mẹ con Nely nếu cô có thể chứng minh được cái thai là của ông ta.
Có rất nhiều trung tâm xét nghiệm ADN ở thành phố Angeles, họ rải quảng cáo khắp các quán bar, trên những miếng lót cốc, người ta dễ dàng bắt gặp những câu chào mời: "Chúng tôi hiểu kết quả xét nghiệm này quan trọng với bạn như thế nào, nó sẽ giúp bạn chấm dứt mọi nghi ngại trong lòng". Nhưng chi phí 800 USD vượt quá khả năng của Nely.
Ba năm trước, Nely dẫn con gái đến gặp cha đẻ. "Tôi nói với con bé: 'Ra ôm cha của con đi'", cô nhớ lại lúc đó Michelle vừa tròn 8 tuổi và cô khóc nức lên khi kể người đàn ông đó đã đẩy con bé ra xa rồi nói con bé không phải con của ông ta.
Hai chị em sinh đôi Madeline (phải) và Melanie. Ảnh: Guardian. |
Năm nay ngoài 70 tuổi, Ron hiện đã nghỉ hưu và sống một mình ở Anh. 20 năm trước, Ron đến Philippines công tác. Ở đó, ông gặp Espy, một cô gái 22 tuổi xinh đẹp, tại quán bar Misty trên đại lộ Fields ở thành phố Angeles. "Ông ấy khát khao tôi", Espy nhớ lại. Mối quan hệ giữa Ron và Espy không dừng lại ở chơi bời. Ron về ra mắt gia đình Espy và nhận được sự đồng ý của cha mẹ. Họ tin Ron là một người đàn ông tốt.
Espy sau đó sinh đôi cho Ron hai bé gái đặt tên là Madeline và Melanie. Bức ảnh chụp trong lễ rửa tội cho hai cô bé nay đã phai màu thời gian nhưng người ta vẫn thấy rõ trong bức hình Ron, một ông bố hạnh phúc, đang bế trên tay một đứa con gái.
Tuy nhiên, câu chuyện tình yêu không kết thúc có hậu. Sau khi chia tay, Ron hàng tháng đều đặn gửi tiền trợ cấp cho ba mẹ con cùng một lá thư công nhận quan hệ huyết thống với hai con gái, đồng ý cho hai con mang họ của mình. Đến khi về hưu, Ron chuyển khoản lần cuối gần 80.000 USD, mong muốn ba mẹ con sẽ dùng số tiền đó mua một căn nhà.
Cuộc sống khó khăn, gia đình cầu cứu Ron chu cấp một lần nữa vào năm 2011. Trong bức thư trả lời, Ron viết hiện ông thất nghiệp và không có nguồn thu nhập nào khác. "Chúng ta không thể tránh được quyết định khó khăn liên quan đến hai đứa nhỏ", Ron viết, lúc đó Madeline và Melanie vừa tròn 11 tuổi. "Cả hai bên đều không có tiền mà trước khi hai con bé trưởng thành vẫn là một quãng thời gian dài, lựa chọn duy nhất mà tôi có thể nghĩ đến lúc này là để hai con bé làm con nuôi. Tôi không muốn nói ra điều này, nhưng liệu chúng ta còn có thể làm gì khác?". Đó là lần cuối họ liên lạc với nhau.
Tháng 5 năm ngoái, Madeline và Melanie bước sang tuổi 18. Gia đình không đủ tiền cho hai cô học đại học nên cả hai đã đi làm. Melanie là nhân viên bán hàng trong trung tâm thương mại còn Madeline là nhân viên khách sạn.
"Ông đã bao giờ nghĩ tới chúng tôi và coi chúng tôi là con của ông?", Melanie tâm sự với phóng viên trong một quán ăn nhanh trước khi bước vào ca làm việc. "Tại sao ông ấy không liên lạc với chúng tôi? Chúng tôi khao khát có một người cha, được gặp ông và biết cuộc sống của ông hiện thế nào?"
Còn Madeline quyết tâm trở thành kiến trúc sư. Cô nói sau hai năm đi làm, cô sẽ để dành đủ tiền để vào đại học. "Tôi cảm thấy tổn thương, đau đớn và căm giận. Tôi sẽ nói với ông ấy rằng tôi sẽ cố tha thứ cho ông. Xin ông hãy liên lạc với chúng tôi, làm một người cha vì chúng tôi muốn có ông trong cuộc đời mình".
Phóng viên Guardian đã liên hệ với Ron. Vài ngày sau đó, Ron chủ động gọi điện cho Madeline. Trong e-mail gửi cho phóng viên, Ron phân trần rằng ông đã trợ cấp cho hai con gái hết mức có thể, nhưng gia đình bên ngoại tiếp tục yêu cầu gửi thêm tiền. "Tôi chẳng còn gì để cho cả và biết rằng nếu tôi cố gắng xoay xở gửi sang đó những món tiền nho nhỏ, họ sẽ tiếp tục nài nỉ... Việc gợi ý cho hai đứa làm con nuôi là giải pháp từ phía gia đình ở Philippines. Nó không phải là ý tưởng của tôi".
Quay trở lại khu ổ chuột ở thành phố Angeles, cô bé Brigette ngồi trong lớp học tiếng Anh với sĩ số 45 học sinh. Đó là ngày đầu tiên quay trở lại trường sau mấy ngày nghỉ ốm. Giáo viên nhận xét Brigette là một trong những học sinh thông minh nhất lớp nhưng thiệt thòi vì thiếu sự quan tâm của gia đình. Nhận xét về những đứa trẻ lai, giáo viên chỉ cười. "Tôi không phán xét gì cả. Có lẽ người ta yêu nhau thế thôi", cô nói. "Nhưng làm cha thì nên có nghĩa vụ nuôi nấng con cái".
Brigette chưa bao giờ đến nơi mẹ làm việc. Bà ngoại mong cô bé sẽ không phải quay trở lại đó một lần nữa, sau lần, bà và dì của Brigette bế con bé hai tuổi đến tìm cha ruột.
Tác giả: An Hồng
Nguồn tin: Báo VnExpress