500 nghìn đồng – 2 giờ “yêu”
Chỉ cần nhấp chuột vào trang “google” tìm kiếm, trong 0,4 giây cho chúng ta gần 900 nghìn kết quả tìm được có liên quan đến nội dung cho thuê bạn trai hoặc bạn gái mùa Trung thu. Một dạo, chuyện cho thuê người yêu cũng rộ lên nhưng là ở… nước ngoài. Còn tại Việt Nam nếu có thì cũng chỉ là trò láu lỉnh của một số teen lên blog tuyển người yêu đi sinh nhật, Valentine… Ít ai ngờ rằng đây là đầu mối manh nha cho loại hình dịch vụ hoạt động rầm rộ và công khai.
|
Một trang facebook với dịch vụ cho thuê người yêu. |
Để tìm hiểu dịch vụ này, PV truy cập vào trang “www.timban…vn”, được ví là mạng lưới cho thuê người yêu có độ “phủ sóng” toàn quốc. Điểm khác biệt của mạng lưới này đó là việc đăng nhập bị tính phí. Người ký danh phải hoàn tất thủ tục bằng việc gửi tin nhắn đến đầu số 8X15 (với chi phí khoảng 15.000 đồng/tin nhắn) để nhận được một mã số có 4 ký tự điền vào ô yêu cầu. Với đối tượng truy cập lần đầu phải trải qua 5 bước xác nhận khá phức tạp, riêng PV cũng bị máy chủ đẩy ra không dưới 3 lần vì quá tải. Sau khi đã hoàn thiện thao tác đăng nhập, cánh PV cũng được kết nối vào một trang mạng có giao diện khá bắt mắt, trên trang chính nhiều hình ảnh người mẫu (cả nam lẫn nữ) ăn mặc hở hang thay nhau xuất hiện.
Phóng viên tiếp tục nhấp chuột vào tên của một số người mẫu nữ, tuy nhiên việc này được báo là chuyển hướng đến một đường link khác hoặc được truy cập trực tiếp vào facebook của nhân vật. Phần lớn các trang liên kết đều cho ra kết quả là các trang web đen hoặc cá cược có địa chỉ nước ngoài. Số còn lại được dẫn đến các địa chỉ facebook thì đó không phải là của nhân vật được chọn mà là một diễn đàn giới thiệu về các đối tượng sẽ được thuê, bao gồm ngoại hình, tính cách và giá tiền.
Theo một đầu mối khác, từ địa chỉ “[email protected]” chúng tôi liên hệ theo số điện thoại 0903xxx619, được một phụ nữ giới thiệu là Thu Hằng đon đả: “Chỗ em có hàng trăm nhân viên thuộc nhiều lứa tuổi khác nhau, đa dạng trên khắp cả nước. Đặc biệt là có ngoại hình đẹp, biết giao tiếp, nam cao 1,7 – 1,9m, nặng 55 – 80kg, nữ cao 1,55-1,85m, nặng 45kg – 65kg. Anh cần người như thế nào bên em sẵn sàng đáp ứng. Giá thì tùy thuộc vào đối tượng anh chọn, người càng trẻ, đẹp và càng chuẩn body thì giá càng cao. Dịch vụ này được tính theo giờ, dao động vào khoảng 250 – 300 nghìn đồng/giờ. Nếu anh thuê với thời gian dài thì sẽ được giảm giá, 500 nghìn đồng cho 2 giờ “yêu”. Anh cứ đi chơi với bạn gái thoải mái, số tiền chênh thời gian sẽ được tính vào cuối hợp đồng. Thanh toán trực tiếp với em, không thông qua đối tượng thuê”.
Điều đặc biệt là vào bất cứ thời điểm nào PV cũng dễ dàng “trang bị” cho mình người yêu “hờ” qua sự giúp sức của các đầu mối. Nói là hợp đồng nhưng thực tế các vụ giao dịch cũng không có giấy tờ cụ thể để ràng buộc, chỉ là tờ hóa đơn biên nhận có ghi giá tiền và thời gian giao dịch. Toàn bộ giấy tờ này phía đầu mối cung cấp dịch vụ sẽ giữ lại. Khi được hỏi, trong quá trình đi chơi nếu hai bên có đi quá “giới hạn” thì sẽ giải quyết thế nào thì được các đầu mối trả lời thẳng tuột “chuyện này hai bên tự thu xếp” .
|
Bảng giá, với số tiền lớn khách hàng sẽ có những gì mình muốn. |
Biến tướng thành mại dâm trá hình?
Có thâm nhập vào thế giới của dịch vụ này mới nhận thấy hết những biến tướng tinh vi của nó. Vô hình trung các trung tâm cung cấp chỉ là cái cớ để cho một bộ phận lớn nhân viên trong đó hoạt động. Việc các đầu mối không trực tiếp quản lý hết nhân viên của mình cộng với việc các nhân viên quá dễ dãi, chiều khách tới bến miễn… khách có tiền. Điều này đặt ra câu hỏi, liệu có hay không mại dâm đã “lấn sân” vào các dịch vụ có phần nhạy cảm này, các đầu mối cho thuê có đang trở thành chủ chứa?
Khi PV đưa ra yêu cầu cần một người nữ, dưới 30 tuổi, ngoại hình ưa nhìn và biết cách ứng biến trong mọi tình huống để đóng vai người yêu ra mắt gia đình vào dịp tết Trung thu, đầu mối cung cấp dịch vụ đề ra một loạt yêu cầu khá khắt khe như: Không được ôm hôn, không được cầm tay, không đi chơi quá 22h, không được trêu ghẹo nhân viên v.v…
Tuy nhiên, khi PV cự nự: “Nói yêu nhau mà không được cầm tay, không được đi quá giờ thì ai người ta tin”, ngay lập tức hợp đồng lại được “nới” thêm đôi chút. Nắm được tâm lý này, PV tiếp tục đưa ra hàng loạt cái cớ nữa như: Đi chơi không thoải mái, mất tự nhiên và rất dễ bị gia đình phát hiện nếu vẫn áp đặt những yêu cầu này thì các đầu mối đồng ý gỡ bỏ hết khỏi hợp đồng. Lúc này hợp đồng hầu như trắng trơn, không có ràng buộc gì.
Hoàn thiện hợp đồng, PV được gửi lại một số hình ảnh của “đối tác”, đa số họ đều là những cô gái trẻ, ngoại hình dễ nhìn, và được gắn thêm cái mác là sinh viên các trường đại học. Trong file hồ sơ mỗi cô đều có 4 – 5 ảnh chụp cả cận và toàn cảnh, một vài dòng giới thiệu lý lịch và số điện thoại. Nếu khách hàng ưng cô nào thì nhân viên đó sẽ đến gặp khách hàng theo sự thống nhất của hai bên.
Khi được hỏi nguồn hàng ở đâu mà cơ sở lại có thể cung cấp được với số lượng phong phú như thế, người này ấp úng: “Đa số những người nhận làm tại đây đều là cộng tác viên, nhận theo từng hợp đồng, từng vụ việc cụ thể nên rất dễ điều động. Nếu bí lắm thì mượn từ các cơ sở khác. Tuy vậy, các cộng tác viên này trước khi làm việc đều phải trải qua các khóa đào tạo về trang phục, dáng đi, giọng nói, cách làm hài lòng khách. Ngoài ra, các nhân viên theo công việc cụ thể, họ còn phải học cả cách rót rượu, cách giao tiếp, thậm chỉ cả cách… gắp thức ăn”.
“Đàm phán” xong, tôi được hẹn gặp cô gái tên Nguyễn Thanh H. – giới thiệu là sinh viên một trường đại học chuyên ngành văn hóa mới ra trường. Nhìn dáng người mảnh khảnh, đôi guốc cao chục phân cộng với mái tóc màu hạt dẻ sành điệu. Thế nhưng, khi nhìn thấy đôi môi đỏ tô đậm trên tông hồng của đôi má mới trang điểm, tôi hồ nghi về tiểu sử mà cô gái này giới thiệu.
“Em mới ra trường, chưa tìm được việc. Đi làm thêm thế này để có thêm tiền chờ công việc mới” – H. cho biết. Tôi lại hỏi: “Em có thể đi chơi đến mấy giờ?”. H. trả lời: “Thoải mái, đến lúc nào cũng được”. “Thế em không sợ bị ông chủ kiểm soát à?”, tôi hỏi. “Không sao, ông chủ chỉ quản lý thời gian từ lúc anh đưa em đi đến lúc em về để tính tiền thôi. Em làm gì ông ấy không quan tâm”, H. trả lời. Không dừng lại ở đó, khi tôi ngỏ ý về lần gặp sau, H. cho biết có thể gặp bất cứ lúc nào miễn là đọc đúng được “mật khẩu”. Đồng thời, H. cũng có thể giới thiệu cho khách hàng nhiều “đồng nghiệp” khác, đi đâu, làm gì cũng được. Thậm chí là đi tour du lịch hàng tháng với đối tác. Sẵn sàng chiều khách hàng tới “z” miễn được tiền “bo” xứng đáng.
Tai nạn nghề nghiệp của nhân viên làm “dịch vụ tình yêu” Mới đây, ban chuyên án 304B phòng Cảnh sát điều tra tội phạm về trật tự xã hội Công an tỉnh Lào Cai đã xác lập để triệt phá đường dây buôn người xuyên quốc gia. Trong vụ án trên đã xác định đối tượng Đỗ Văn Lưu, SN 1991, trú tại xã Việt Tiến, huyện Bảo Yên (Lào Cai) dùng thủ đoạn hết sức tinh vi là giả thuê làm người yêu và tuyển dụng nhân viên để thực hiện hành vi bán người. Thông qua mạng chát Ola, Lưu cùng đồng bọn đã lừa 5 phụ nữ sang Trung Quốc bán chỉ trong vòng 3 tháng. Đáng nói là trường hợp này nhiều đối tượng là nạn nhân trong quá trình đi thuê người yêu phải làm hợp đồng, nhưng “tai nạn nghề nghiệp” cũng dễ xảy ra với các nạn nhân là chính các nhân viên làm “dịch vụ tình yêu”. |
Trung Dũng / ĐS&PL