Cuộc sống

Vợ cũ của chồng vênh váo cầm một thứ đi khám thai, tôi đã khiến hai người họ "trắng mắt"

Chị ấy chưa hề tái hôn, tôi biết rõ điều này song cũng không quan tâm lắm vì đó là đời tư của chị. Chỉ là nhìn thấy tôi, chị tỏ vẻ rất vênh váo và không ngừng giơ lên chiếc thẻ tín dụng trong tay với vẻ rất cố ý. Nhìn vào chiếc thẻ, tôi đã đứng hình mất vài giây.

Tôi năm nay mới vừa tròn 26 tuổi, chưa đến già nhưng cũng chẳng phải trẻ cho chuyện chồng con. Tôi được sinh ra và lớn lên trong một gia đình có điều kiện, bố mẹ chiều chuộng chẳng thiếu thứ gì nhưng rồi chính tôi lại là người khiến bố mẹ phải rơi nước mắt.

Ngày cuối cấp 2, thú thật hồi đó mới lớn nên tính tình tôi khá nổi loạn. Chơi cùng lũ bạn lêu lổng, tôi cũng nhiễm thói xấu rồi thường xuyên bỏ học, thậm chí là đánh nhau. Nếu không phải lần đó mẹ tôi vì buồn rầu mà mắc trầm cảm rồi phải đi điều trị tâm lý thì không biết tôi còn trượt dài đến bao giờ.

Từ bỏ con đường sai lệch đó, tôi trở lại là chính mình và luôn tự nhủ sẽ phải cố gắng trở thành một đứa con là niềm tự hào của cha mẹ. 18 tuổi đỗ vào trường đại học thuộc top 5, 22 tuổi ra trường tự xin việc và sau 3 năm lăn lộn với đời, thu nhập không dưới 20 triệu, tôi đã nghĩ mình sẽ bù đắp lại những giọt nước mắt của bố mẹ xưa kia nhưng không... Một lần nữa tôi lại khiến họ phải buồn lòng.

25 tuổi, lần đầu tiên dẫn bạn trai về ra mắt bố mẹ, tôi đã chuẩn bị trước để đối mặt với sự ngạc nhiên. Tôi biết bố mẹ sẽ khó mà chấp nhận việc tôi muốn cưới một người đàn ông hơn mình những 13 tuổi và đã có một đời vợ cùng đứa con gái riêng.

Ảnh minh họa

Thú thật chính bản thân tôi cũng không nghĩ rằng cuộc đời mình lại gắn kết với người đàn ông ấy. Tôi quen anh Thìn khi hai vợ chồng anh còn chưa ly hôn. Hồi đó chỉ đơn giản là quen biết, tôi cũng nghe danh anh Thìn vốn tính trăng hoa song không ngờ vợ chồng anh ly hôn sau đó không lâu và càng không nghĩ mình lại có thể nảy sinh tình cảm với anh.

Trời không chịu đất thì đất phải chịu trời, bố mẹ tôi sau rất nhiều cấm cản rồi cũng đành chấp nhận người con rể ấy. Nhìn đôi mắt mẹ đỏ hoe, tôi chỉ biết an ủi mẹ cứ an tâm, con gái mẹ nhất định sẽ hạnh phúc.

Cưới nhau xong chúng tôi dọn ra ở riêng tại căn biệt thự của anh. Chồng tôi có công ty riêng về phần mềm, trụ sở ngay tại nhà. Sau vài lần ngỏ ý, cuối cùng tôi cũng đồng ý nhận lời về quán xuyến công ty của anh. Dù sao người nhà làm tay hòm chìa khóa vẫn hơn.

Công ty của anh làm ăn khá tốt. Chúng tôi chia nhau công việc một cách rõ ràng, anh lo đối ngoại, đường hướng phát triển còn tôi quản lý tiền nong. Song mọi thứ trở nên thật sự vất vả khi tôi mang bầu và bị nghén mấy tháng đầu.

Đúng thời gian đó chồng tôi hay phải đi công tác nước ngoài để mở rộng việc kinh doanh nên việc ở nhà tất cả đều đến tay tôi. Gần 5 tháng đầu tôi ốm nghén đến mức chỉ lên được có 3kg, ăn gì vào cũng nôn ra. Anh không biết nghe ai nói thì về mừng lắm rồi bảo nghén nhiều như vậy chắc chắn là con trai song kết quả siêu âm nói rằng đó là một nàng công chúa.

Tôi thấy anh tụt hứng hẳn nhưng cũng không bận tâm lắm vì với tôi có con đã là hạnh phúc lắm rồi. Hơn nữa chúng tôi còn trẻ, thời gian còn dài, biết đâu sau tôi sẽ có thêm một bé trai bụ bẫm hay thậm chí là cả một đội bóng chuyền thì sao?

Thế nhưng cuộc đời thật chẳng như ta vẫn thường mơ, không phải bản thân cứ sống thiện là sẽ gặp toàn điều tốt. Hôm đó, như thường lệ, tôi đi khám thai một mình vì chồng còn bận đi công tác. Thế nhưng vừa tới nơi, tôi giật mình khi gặp vợ cũ của anh tại chính phòng khám này.

Chị ấy chưa hề tái hôn, tôi biết rõ điều này song cũng không quan tâm lắm vì đó là đời tư của chị. Chỉ là nhìn thấy tôi, chị tỏ vẻ rất vênh váo và không ngừng giơ lên chiếc thẻ tín dụng trong tay với vẻ rất cố ý. Nhìn vào chiếc thẻ, tôi đã đứng hình mất vài giây.

Đó là thẻ tín dụng của chồng tôi, chắc chắn điều này không thể sai lệch được. Đó là chiếc thẻ do chính tôi chọn ảnh để in lên theo yêu cầu. Vợ cũ của chồng tôi chưa tái hôn, đang đi khám thai và cầm chiếc thẻ tín dụng của anh ta? Điều này có nghĩa là gì? Tôi đâu phải trẻ con để không hiểu được điều đó.

Ảnh minh họa

Dù rất bàng hoàng nhưng tôi vẫn cố tỏ ra thật bình tĩnh. Tôi mỉm cười chào chị ta rồi vào khám theo đúng số thứ tự của mình. Hôm đó trở về tôi đã thuê người theo dõi và biết rõ Thìn chính là tác giả của cái thai. Quá đớn đau! Tôi chấp nhận cãi lời cha mẹ để đến với anh ta rồi để nhận lại kết cục thế này.

Nhân lúc Thìn còn chưa biết rằng mọi sự đã bị lộ, tôi tìm cách chuyển tài sản rồi tiền của công ty sang sở hữu cá nhân. Tôi có thể bị lừa dối tình cảm song nhất định sẽ không thể để những kẻ mèo mả gà đồng đó được sống một cách hạnh phúc. Chỗ tài sản này, xem như là để bù đắp cho mất mát của đứa trẻ trong bụng tôi.

Tác giả: Khánh Hằng

Nguồn tin: khampha.vn

BÀI MỚI ĐĂNG

TOP