Hoặc kết hôn, ở với nhau đầy tháng thì một người ra nước ngoài biền biệt, người ở lại không liên lạc được nên xin ly hôn…
Chị M. (ngụ xã Lương Phú, huyện Giồng Trôm, Bến Tre) nộp đơn ra TAND huyện này xin ly hôn anh Tr. với lý do hai người chung sống không hạnh phúc, thường xuyên bất hòa.
Đòi ly hôn do chồng hay đi uống cà phê
Theo chị M., anh Tr. không lo làm ăn mà chỉ ham đi uống cà phê với bạn, không quan tâm đến gia đình, vợ con. Chị đã nhiều lần khuyên ngăn nhưng không đạt kết quả. Do vậy, chị quyết định ly hôn với anh Tr. vì nghĩ đó là cách tốt nhất để mỗi người có cuộc sống tự do của riêng mình.
Trước đây, trong thời gian sống chung, hai người có hai con chung. Hiện cháu lớn đã trưởng thành, cháu nhỏ đang sống với chị. Khi ly hôn, chị yêu cầu được nuôi cháu nhỏ và yêu cầu anh Tr. cấp dưỡng nuôi con theo quy định.
Trong khi đó, anh Tr. không đồng ý ly hôn, trình bày rằng hai vợ chồng từ lúc cưới nhau tuy nghèo nhưng tình cảm rất đầm ấm. Chỉ đến năm 2016, anh phát hiện vợ thường nhắn tin, gọi điện thoại nói chuyện thân mật với người đàn ông khác trên Zalo. Vì còn thương vợ, muốn duy trì mái ấm gia đình nên anh đã khuyên can rất nhiều nhưng vợ anh không những không thay đổi mà còn mắng chửi, đánh đập và đuổi anh ra khỏi nhà. Từ lúc vợ anh làm đơn xin ly hôn, anh không thể về nhà được nữa vì vợ anh cấm không cho anh về. Mặc dù vậy, anh vẫn còn thương vợ và nghĩ đến tương lai của các con nên muốn đoàn tụ.
Xử sơ thẩm, TAND huyện Giồng Trôm đã bác yêu cầu xin ly hôn của chị M. Chị M. kháng cáo cho rằng chị không còn tình cảm với anh Tr.
Xử phúc thẩm, TAND tỉnh Bến Tre nhận định: Theo biên bản hòa giải và tờ tường trình trong hồ sơ cho thấy mâu thuẫn vợ chồng giữa chị M. với anh Tr. xuất phát từ việc chị M. chat và gọi điện thoại nói chuyện thân mật với người đàn ông khác trên Zalo. Tuy vậy, anh Tr. vẫn thương vợ, sẵn sàng bỏ qua và mong muốn được tiếp tục lo cho vợ con.
Ngoài ra, theo tòa phúc thẩm, việc anh Tr. có đi chơi, uống cà phê với bạn bè cũng không có gì quá đáng mà là việc bình thường của một người đàn ông. Từ đó cho thấy mâu thuẫn giữa chị M. với anh Tr. chưa thật sự trầm trọng. Nguyên nhân ly hôn của chị M. đưa ra là chưa chính đáng. Án sơ thẩm bác yêu cầu xin ly hôn của chị M. là phù hợp. Kháng cáo của chị M. là không có cơ sở để chấp nhận.
|
Khi vợ đi học xa…
Anh P. (ngụ huyện Ba Tri, Bến Tre) vừa đến TAND tỉnh Bến Tre xin rút đơn kháng cáo trong vụ ly hôn với chị T. Anh tâm sự rằng anh vẫn còn thương vợ, thương con lắm nhưng nghĩ cho cùng, anh thấy nếu vợ chồng có đoàn tụ lại cũng rất khó. Bởi lẽ vợ anh đã có người khác và cương quyết ly hôn với anh rồi nên việc anh kháng cáo yêu cầu tòa phúc thẩm xem xét giúp anh đoàn tụ gia đình cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa.
Anh P. kể trước đây anh và chị T. yêu nhau rồi đi đến hôn nhân dù anh là nông dân, không có nghề nghiệp ổn định trong khi chị T. là nhân viên trạm y tế xã. Sau khi cưới nhau, anh làm nghề nuôi tôm, còn vợ anh vẫn làm cán bộ y tế xã. Dù suốt ngày anh ngụp lặn ở ngoài ao nuôi tôm, chân lấm tay bùn nhưng vợ chồng vẫn hạnh phúc và có với nhau một đứa con.
Được một thời gian, vợ anh được cử đi học lên bác sĩ ở TP Cần Thơ. Ban đầu vợ anh phân vân vì đi học xa nhà trong khi con còn nhỏ. Anh thì an ủi, động viên vợ, nói chị cứ đi đi, phần con cái anh lo được.
Rồi vợ anh qua Cần Thơ học. Không hiểu tại sao cuộc sống vợ chồng ngày càng trở nên lệch lạc, khó hiểu. Anh tìm hiểu thì biết vợ anh có quen một người đàn ông khác học chung ở bên đó. Từ đó anh buồn chán và hay uống rượu. Có lần do không kiềm chế được, anh có đánh vợ một bạt tai. Cũng từ lần đó, vợ anh dẫn con bỏ về sống bên nhà mẹ vợ. Anh nhiều lần đến gặp, mong muốn vợ quay về nhưng vợ anh một mực không chịu và nộp đơn xin ly hôn.
Còn trong đơn ly hôn gửi TAND huyện Ba Tri trước đó, chị T. trình bày nguyên do xin ly hôn là vợ chồng không hợp quan điểm, anh P. hay nhậu nhẹt và còn đánh chị. Chị và anh P. đã ly thân từ nhiều tháng trước. Nay chị thấy tình cảm vợ chồng không còn nên muốn được ly hôn với anh P. Chị yêu cầu được nuôi con chung và không yêu cầu anh P. phải cấp dưỡng.
Do hòa giải không thành, TAND huyện Ba Tri đã mở phiên xử sơ thẩm với nhận định mâu thuẫn giữa hai người là trầm trọng, anh P. thừa nhận có uống rượu và có đánh chị T. Giữa hai người cũng đã có thời gian ly thân và có thời gian gặp mặt để hàn gắn nhưng không có kết quả. Vì vậy, yêu cầu ly hôn của chị T. với anh P. được tòa chấp nhận.
Ly hôn vì không liên lạc được với nhau TAND tỉnh Phú Yên vừa xét xử hai vụ xin ly hôn có những tình tiết khá giống nhau, đặc biệt là về lý do xin ly hôn là một người biệt tích sau khi kết hôn một tháng, người còn lại không cách nào liên lạc được. Vụ thứ nhất, anh TVS và chị NTMT (cư trú tại Mỹ) tìm hiểu và kết hôn trên cơ sở tự nguyện, có đăng ký kết hôn tại UBND tỉnh năm 2007. Sau khi kết hôn, vợ chồng chung sống được khoảng một tháng thì chị T. quay trở về Mỹ để làm thủ tục bảo lãnh cho anh S. sang đoàn tụ. Tuy nhiên, từ đó đến nay chị T. không về lại Việt Nam, anh S. cũng không liên lạc được với chị nữa. Vì vậy, tháng 3-2017, anh S. làm đơn yêu cầu tòa án cho ly hôn chị T. để ổn định cuộc sống. Vụ thứ hai, chị NTT và anh PT (cư trú tại Mỹ) kết hôn trên cơ sở tự nguyện, có đăng ký kết hôn tại UBND tỉnh năm 2014. Sau khi kết hôn, vợ chồng cũng chung sống được khoảng một tháng thì anh PT quay trở về Mỹ để làm thủ tục bảo lãnh chị T. sang đoàn tụ. Nhưng sau đó anh PT không về Việt Nam, hai bên cũng không liên lạc được với nhau. Vì vậy, tháng 3-2017, chị T. làm đơn yêu cầu tòa án cho ly hôn với anh PT. Trong cả hai vụ nói trên, TAND tỉnh Phú Yên đều chấp nhận yêu cầu xin ly hôn của phía nguyên đơn. HỒ LƯU |
Tác giả: VĂN TÂM
Nguồn tin: Báo Pháp luật TP HCM