Tin trong nước

Công bố đơn kêu oan ông Chấn viết từ trại giam

Những dòng chữ nguệch ngoạc, sai lỗi chính tả, không rõ câu từ đầy kín 4 trang giấy học sinh, là những dòng khẩn cầu, tha thiết kêu oan của một người nông dân…

Chúng tôi đã được ông Chấn cung cấp đơn kêu oan của mình tự viết khi đang thi hành án tù tại trại giam Vĩnh Quang, Vĩnh Phúc. Dưới đây là nguyên văn nội dung đơn kêu oan của ông Nguyễn Thanh Chấn viết ngày 10/7/2007.


“Đơn Kêu oan


Kính gửi ông Viện trưởng Viện kiểm sát nhân dân tối cao. Đồng kính gửi Viện kiểm sát nhân dân tối cao tại Hà Nội.


Thông qua Ban giám thị hội đồng cán bộ trại giam Vĩnh Quang.


Kính thưa ông Viện trưởng Viện kiểm sát nhân dân tối cao.


Tên tôi là Nguyễn Thanh Chấn. Sinh năm 1961.


Sinh trú quán. xóm Me, xã Nghĩa Trung, huyện Việt Yên, tỉnh Bắc Giang.


Là người bị Tòa án nhân dân tỉnh Bắc Giang và Tòa án nhân dân tối cao xử oan chung thân về tội giết người. Hiện nay đang phải thi hành án tù chung thân tại trại giam Vĩnh Quang, Cục V26, Bộ Công an.


Tôi khẩn thiết đề nghị lên ông Viện trưởng xem xét lại vụ án oan của tôi như sau.


Ngày 15/8/2003 tại xóm Me, xã Nghĩa Trung, huyện Việt Yên, tỉnh Bắc Giang, cô Nguyễn Thị Hoan bị giết chết tại nhà riêng. Theo tôi được biết cô Hoan là người có quan hệ phức tạp, vợ nọ con kia với em rể chồng cũ tên là Ch ở Nhã Nam, huyện Tân Yên, tỉnh Bắc Giang. Khi cơ quan khám nghiệm hiện trường và tử thi. Biết được cô Hoan bị giết chết khoảng 19h5’ đến 19h25’. Trong khoảng thời gian này tôi đang ở quán bán hàng nhà tôi, cùng với vợ để bán hàng cho mọi người, cụ thể nhân chứng có chị Nhâm và anh Thực. Trước tòa còn công nhận, nếu sai họ còn nhận trách nhiệm trước pháp luật nhà nước. Vì anh Thực gọi điện thoại, tôi còn là người bấm máy 875073 gọi đến máy 566025 ngày 15 – 8/2003 gọi từ 19h19’51 đến 19h20’31.


Bảng kê điện tử thanh toán tiền, số máy và thời gian còn lưu lại ở tổng đài bưu điện Việt Yên.


Vào khoảng 10h đến 11h đêm, tôi và anh Định ngồi chơi ở quán nhà tôi thì bỗng nhiên nghe thấy tiếng kêu to “Ơi trời đất ơi” và gọi “Đồng ơi, Chấn ơi cái Hoan nhà tao nó làm sao ấy, nó bị chết mất rồi”. Thấy vậy, tôi gọi anh Sáu (Láng) gọi ngay ông Đệ ra vì ông Đệ làm trưởng thôn vừa là y tá.

Đơn kêu oan ông Chấn viết vào ngày 10/7/2007.

Sau đó, mọi người chạy ra rất đông tại quán nhà tôi. Mọi người cùng nhau bảo tôi gọi điện báo ngay cho công an huyện đến. Cụ thể là anh Trường, sau đó cháu Tiến lại bảo tôi “Cậu gọi ngay lần nữa để cho họ đến (là gọi công an). Tiếp đến chị Phiến bảo tôi gọi điện báo cho chồng mới tên là Ch vẫn ở Nhã Nam, Tân Yên, Bắc Giang. Tôi gọi thì thấy bảo là nhà em không có nhà?. Đến khoảng một lúc sau vẫn là chị Phiến lại bảo tôi gọi lần nữa “Để cho chồng nó về ngay, cứ bảo thẳng là cái Hoan nó làm sao nó chết mất rồi, về ngay”.


Cùng lúc này là anh Hoàn công an xóm có mặt ở quán nhà tôi. Xong anh Hoàn còn bảo “Bác bá cho em gọi điện nhờ về ủy ban xã” còn bảo là “để cho xã họ về trước huyện không thì huyện họ lại đến trước xã họ lại nói cho. Nhưng anh Hoàn gọi không được. Xong mọi người bảo thế thì gọi về nhà riêng chủ tịch xã (không ai biết số điện thoại). Một lúc sau anh Hoàn mới gọi được. Xong anh Hoàn còn mượn dây vê bóng điện của nhà tôi lên để thắp sáng trước cửa nhà cô Hoan.


Sau đó mọi người anh em cùng cán bộ bàn nhau ở quán nhà tôi bảo nhau đi mua gà về để thịt ăn đêm. Ông Vui lại bảo vợ chồng tôi để cho (tập thể) một con gà. Sáng ngày 16/8/2003 tôi lại được gia đình anh Khánh, chị Vượng, anh Bún bảo đi mua quan tài về để khâm niệm vào quan cho cô Hoan.


Đến ngày 30/8/2003 tôi nhận được giấy mời lần thứ nhất do công an tỉnh mời về công an huyện. Tôi đến được công an lấy dấu vân tay và chân. Đồng thời có hỏi tôi, anh có biết gì về cái chết của cô Hoan không. Tôi trả lời là tôi không biết. Tôi bảo các anh cứ hỏi anh Thân công an huyện là khác rõ về tôi những việc làm những gì tôi biết, chiều và tối ngày 15/8/2003 mà anh Thân đã hỏi, tôi đã trình bày trước đó tất cả là (3 lần).


Đến tận ngày 20/9/2003 tôi không biết thế nào lại đưa cho con trai tôi Nguyễn Thế Anh (giấy triệu tập lần 2) tôi đến lại lấy dấu vân tay, chân của tôi làm nhiều lần, cũng như lần trước hỏi tôi về việc cô Hoan bị giết. Tôi vẫn trả lời như lần trước là tôi không biết. Sau cho tôi về lại hẹn sáng mai đến.


Sáng hôm sau đến được cán bộ Nguyễn Hữu T lại lấy vân chân và tay rất nhiều lần, từ đó cứ tra hỏi ép buộc tôi đã giết cô Hoan khi đi lấy nước. Rồi thế là lấy dép đánh vào hai bên mang tay của tôi rất đau vì tôi không nhận. Lại còn bảo là tao sẽ cho mày uống thuốc (lú) mày khác phải nhận với tao. Tao sẽ cho mày biết. Còn Trần Nhật L bắt tôi vẽ dao, chuôi dao nhà cửa, nhẫn vàng theo sự chỉ dẫn. Tôi không vẽ lại đe dọa đánh đập bảo với tôi là tao cho mày nhát búa vào đầu mày chết như con Hoan là xong. Không cho tôi ngủ đêm, liên tục cả ngày gọi hỏi từ ngày 21 đến ngày 28/9/2003 như tra tấn. Ngô Đình D đọc bắt ép tôi viết đơn đầu thú.

Ông Nguyễn Thanh Chấn: “Tôi mong các cơ quan pháp luật sớm minh oan cho tôi”.

Chiều 28/9/2003 đưa tôi lên trại Kế, Bắc Giang. Cứ đe dọa đánh đập cho vào buồng đầu gấu. Có ngày đưa vào 3 – 4 buồng, ở buồng G6 tôi đã bị Phạm Đăng Hồng đánh rất đau và làm nhục hình của tôi giờ đây tôi lại nhìn thấy ở trại Vĩnh Quang (mà tôi không làm gì được).


Do tôi bị tra tấn đánh đập, làm cho tôi hoảng loạn sợ hãi, buộc tôi phải nhận và làm theo những gì công an hướng dẫn bắt tôi phải làm theo. Mà thực tế bản thân tôi không có như vậy. Để chờ ngày ra tòa kêu oan. Luật sư của nhà nước đã tỏ rõ thiện chí phản ánh một cách trung thực về tội giết cô Hoan là sai. Tôi yêu cầu tha thiết lên các cơ quan pháp luật nhà nước xem xét lại vụ án để minh oan cho tôi.


Báo Tiền phong tờ báo Tuổi trẻ pháp luật số 128, ra ngày 28/6/2006 đã đang tin sự thật về vụ án.


Nay tôi đang phải thi hành án một cách oan uổng. Đồng thời tôi tha thiết yêu cầu các cơ quan pháp luật có thẩm quyền xem xét điều tra lại để hủy bản án và minh oan cho tôi. Vì bản thân tôi là con độc nhất. Bố tôi là liệt sỹ chống Mỹ Nguyễn Hữu Phấn. Tôi sống trong một gia đình giàu truyền thống cách mạng nên tôi luôn ý thức được đạo đức con người không làm hại ai bao giờ, mọi người trong thôn xóm đều quí mến và kính trọng. Hiện nay tôi đang phải thi hành án từ một cách oan uổng. Chỉ vì sai lầm của cơ quan nhà nước, danh dự bị bôi nhọ sức khỏe bị héo mòn. Hàng ngày, hàng giờ tôi vẫn trông ngóng vào tin của pháp luật nhà nước Việt Nam.


Đã gần 4 năm trời nay tôi viết đơn khiếu nại kêu oan nhiều lần. Nhưng nay tôi vẫn tin rằng luật pháp nhà nước Việt Nam rất công bằng văn minh và dân chủ sẽ tìm ra chân lý đúng.


Kính mong ông Viện trưởng Viện kiểm sát tối cao giúp đỡ giải quyết vụ việc của tôi không để gia đình tôi và quần chúng nhân dân địa phương bức xúc. Không để những người dân mất niềm tin và Đảng và Nhà nước.


Một lần nữa tha thiết kính mong ông cũng các cơ quan xem xét nhanh chóng sự việc trên.


Tôi xin chân thành cảm ơn ông.


Vĩnh Quang, ngày 10 tháng 7 năm 2007.


Người viết đơn Chấn.


Nguyễn Thanh Chấn”.

BÀI MỚI ĐĂNG

TOP