Cuộc sống

Chồng choáng váng biết sự thật vì sao vợ luôn mong mình... đi công tác xa

Cho đến lần công tác cách đây gần 1 tháng, vì hoàn thành trước tiến độ nên tôi bay về ngay với vợ. Trời đã tối mà nhà tôi đèn đóm vẫn chưa bật, dùng chìa khoá riêng mở cửa tôi muốn khuỵ trước cửa buồng...

Ảnh minh họa: Internet

Ngày tôi "say" Điệp, tôi đã biết Điệp có người anh kết nghĩa tên là Toàn khá bảnh trai. Toàn là kĩ sư có tay nghề giỏi của công ty chuyên kinh doanh điện máy. Biết Toàn mới 27 tuổi tuy hơn vợ 4 tuổi nhưng kém tôi đến gần 3 năm, song vì yêu Điệp nên tôi vui vẻ gọi Toàn là anh, xưng em một cách lịch sự, tôn trọng đúng phép tắc.
Đã nhiều lần rỗi rãi tôi gọi điện hẹn Điệp đi chơi, nhưng thay vì đồng ý chỉ hai đứa đi với nhau Điệp lại nũng nịu rủ anh Toàn đi cho đủ "bộ".

Điệp của tôi xinh lắm, giọng nói chuẩn Sài gòn và rất biết làm xiêu lòng tôi nếu em muốn tôi làm một việc gì đó. Điệp là con một của ba má em, điều kiện kinh tế gia đình đầy đủ, em lại có công việc cho thu nhập ổn định ở doanh nghiệp có vốn nước ngoài.

Vì vậy khi đề cập đến chuyện cưới xin, bá má Điệp đề cập nhận tôi là rể với điều kiện tôi phải bán căn hộ chung cư ở ngoại ô thành phố về ở cùng Điệp trong ngôi nhà hai tầng mà ba má Điệp mua cho em từ trước, ngôi nhà đó chỉ cách nhà ba má điệp khoảng 100 mét, lại thuận tiện, gần gũi với công ty của tôi lẫn của Điệp nên tôi không có ý định từ chối lòng tốt của ba má vợ tương lai.

Đám cưới của chúng tôi tổ chức đầm ấm, trang trọng, với đầy đủ ba má, họ hàng đôi bên, Điệp chọn anh Toàn làm phù rể vì theo Điệp anh Toàn được dáng, mặt mũi sáng sủa lại là người thân trong gia đình. Tôi không khó dễ gì chuyện lẻ tẻ đó, có được Điệp, lại làm vui lòng em là tôi mãn nguyện rồi.

Vợ chồng trẻ, lại được ở riêng ngay từ khi mới cưới nên tình cảm của chúng tôi mặn nồng, quấn quýt chỉ trừ khi chúng tôi phải đi làm. Điệp không quen nấu nướng, không quen nội trợ vì em được chiều chuộng từ nhỏ nên thay vì đầm ấm bên mâm cơm ở nhà, tôi và Điệp thường xuyên dùng bữa ở nhà hàng.

Lấy vợ được 4 tháng, tôi được sếp phái ra Bắc để khảo sát thị trường kinh doanh cho công ty, biết thời gian hoàn thành không phải ngày một, ngày hai nên tôi có lời nhờ anh Toàn chạy qua, chạy lại, chăm sóc, chuyện trò với Điệp cho em đỡ buồn vì xa chồng. Hơn 1 tuần ở Bắc, ngày nào Điệp cũng gọi điện nhớ thương tôi, dặn dò tôi đủ thứ khiến tôi thật cảm động, rồi hình như sếp đặt lòng tin ở tôi vì công việc giao cho tôi, tôi làm quá tốt, nên vài tháng sếp lại cử tôi đi tới mấy tỉnh xa để gặp đối tác làm ăn...

Mỗi lần nhận việc tôi lại nhỏ to nhờ anh Toàn để ý đến vợ tôi, anh Toàn khiến tôi yên tâm hơn, tin tưởng vì lần nào đi công tác xa về tôi cũng thấy Điệp của tôi vui hơn, ăn mặc đỏm dáng hơn và yêu chồng nồng nhiệt, bài bản hơn... Vậy nhưng thời gian gần đây tôi không còn được Điệp "đón tiếp" chồng hết lòng như trước nữa, mặc dù tôi vẫn chiều chuộng em, vẫn nhớ thương em đầy đặn mỗi khi xa em vì công việc.

Cho đến lần công tác cách đây gần 1 tháng, vì hoàn thành trước tiến độ nên tôi bay về ngay với vợ. Trời đã tối mà nhà tôi đèn đóm vẫn chưa bật, dùng chìa khoá riêng mở cửa tôi muốn khuỵ trước cửa buồng vì nghe rõ tiếng vợ tôi nói với anh Toàn, người anh kết nghĩa của vợ rằng em rất hạnh phúc, rất mãn nguyện khi được ở bên anh Toàn, khiến em chỉ mong tôi đi công tác xa càng nhiều, càng lâu, càng tốt...

Tác giả: An Trí

Nguồn tin: Báo Tiền Phong

BÀI MỚI ĐĂNG

TOP