Cuộc sống

Vợ nói hôn nhân không thể cứu vãn khi tôi mách tội với mẹ cô ấy

Hơn một tháng trôi qua, chúng tôi không nói chuyện, tôi nhớ con, gọi về cô ấy đưa máy cho con nghe.

Vợ chồng tôi kết hôn được gần 10 năm, có một con gái. Vợ tôi có nhan sắc, hiền lành, dù không khéo ăn nói, đôi khi làm việc không suy nghĩ nhưng luôn hết lòng vì chồng con. Còn tôi là người biết lo nghĩ, vun vén cho gia đình, làm việc gì cũng hướng tới vợ con. Từ chuyện cái bát 2 vợ chồng tranh nhau rửa, nuôi dạy con cái, đến những việc xây dựng kinh tế, vợ chồng đều có nhau. 10 năm lấy nhau, những ngày lễ, kỷ niệm tôi đều nhớ và tặng vợ những món quà nho nhỏ. Tôi không ham cờ bạc, rượu chè, cũng không trăng hoa trai gái. Vợ là người phụ nữ duy nhất, tôi chưa biết đến người thứ 2.

Hai vợ chồng tôi đều sinh ra ở vùng quê, gia đình 2 bên tuy không nghèo nhưng cuộc sống khá vất vả. Cưới nhau xong, tôi bàn với vợ lên thành phố lập nghiệp. Lên thành phố, chúng tôi cùng làm trong một công ty nước ngoài với mức lương không cao nhưng cũng đủ lo sinh hoạt và dành dụm được ít nhiều. Công việc không vất vả và đặc biệt chúng tôi luôn có thời gian ở bên nhau. Thấm thoắt cũng được 8 năm, lúc này lương của 2 vợ chồng đã khá hơn nhiều, tuy vẫn phải ở nhà thuê nhưng cuộc sống thoải mái, dễ chịu. Nhìn xa hơn về tương lai của con, muốn có một ngôi nhà đúng nghĩa cho vợ, tôi thấy cần phải làm gì đó.

Mấy tháng sau, tôi đi Đức làm việc. Sang nước bạn, công việc vất vả, lại thêm bất đồng ngôn ngữ nên cuộc sống của tôi khá khó khăn, tuy nhiên thu nhập cao, hàng tháng tôi gửi cho vợ được số tiền tương đối lớn. Tôi luôn cố gắng để không sa ngã, không phụ lòng vợ ở nhà. Tôi biết, xa tôi cô ấy cũng thiệt thòi và vất vả. Chúng tôi thường xuyên liên lạc qua mạng. Hôm đó, tôi tình cờ thấy bức ảnh vợ chụp với một người đàn ông lạ trên mạng xã hội. Kìm lòng không được tôi đã lần theo và biết vài chuyện cô ấy giấu. Cô ấy lập một trang mạng mới, tham gia vào nhóm từ thiện, đồng thời cũng là nhóm phượt. Nhóm thường dùng xe máy đi tặng quà và cũng tổ chức đi chơi, đi phượt nhiều lần. Nhóm còn hay tổ chức off và ăn uống liên hoan. Vợ không uống được rượu bia nhưng tôi đã thấy cô ấy phải uống (qua video). Ngày trước, cô ấy yếu đuối lắm, đi xe máy còn không vững, vậy mà giờ cô ấy đi nhiều như vậy và tất nhiên mỗi lần đi cô ấy toàn ngồi sau một người đàn ông khác. Nhìn những bức hình cô ấy chụp thân mật, vui vẻ bên người con trai lạ, rồi những cuộc đi phượt, đi liên hoan ca hát, rồi việc cô ấy giấu tôi, tôi thật sự bất ngờ và tức giận.

Tôi nói những điều mình biết và muốn được nghe giải thích. Cô ấy khóc và nói quá cô đơn, buồn chán khi không có tôi ở nhà nên đã tham gia nhóm, không cho tôi biết vì sợ tôi lo lắng. Cô ấy nói vẫn yêu và cần tôi, luôn chung thuỷ, không đi quá giới hạn của người vợ. Tôi tin lời cô ấy, cũng khuyên cô ấy bỏ cái hội đó, cố gắng chăm lo cho con và đợi tôi về. Lúc đầu, cô ấy không đồng ý nhưng sau khi nghe tôi giải thích cũng đồng ý dù miễn cưỡng. Tôi thấy không yên tâm nếu cứ như vậy nên gọi điện cho mẹ vợ, nói những gì tôi biết và nhờ bà động viên an ủi cô ấy khi tôi vắng nhà, bởi bà là người cô ấy rất tin tưởng và yêu thương. Không ngờ, cô ấy điện lại, nói rằng tôi không tôn trọng, sỉ nhục cô ấy và muốn chia tay. Cô ấy nói: “Với những gì anh nói với mẹ, em đã không còn là người phụ nữ tốt trong mắt bố mẹ em nữa. Em lấy chồng, chồng không lo được cho em mà lại nhờ bố mẹ em. Vậy từ nay anh không phải lo cho em, cũng đừng làm phiền bố mẹ em nữa, chúng ta vì con mà liên lạc”.

Tôi thấy mình sai nên đã xin lỗi cô ấy, vì rất yêu cô ấy nên tìm mọi cách níu kéo. Tôi gợi lại chuyện xưa ngọt ngào rồi cả tương lai của con nhưng vẫn chỉ nhận được câu trả lời cay đắng: "Sai lầm này không được phép xảy ra và không thể níu kéo được nữa". Thời gian đó, tôi thật sự khủng hoảng, trong đầu luôn nghĩ đến vợ và tìm cách níu kéo hôn nhân. Khoảng một tháng sau, chúng tôi có buổi nói chuyện khá dài. Cô ấy nói rất đau buồn, còn yêu tôi và không muốn gia đình đổ vỡ nhưng những gì tôi làm đã khiến cô ấy tổn thương quá nhiều. Hình ảnh cả 2 đều không còn đẹp trong mắt đối phương, vì vậy hãy để thời gian trả lời. Đến khi tôi về nước, nếu còn cần nhau, chúng tôi sẽ tiếp tục, còn mọi chuyện đã an bài thì chúc nhau hạnh phúc. Từ giờ đến lúc tôi về, không ai làm phiền đến cuộc sống của ai, cô ấy sẽ làm những gì mình thích. Cô ấy cũng khuyên tôi nên tìm lấy một người con gái khác để bầu bạn trong khoảng thời gian này.

Dù không muốn nhưng chẳng còn cách nào khác nên tôi đồng ý, tôi sẽ không can thiệp vào việc cô ấy làm nữa. Đã hơn một tháng trôi qua, chúng tôi không nói chuyện, tôi nhớ con, gọi về cô ấy đưa máy cho con nghe. Tôi vẫn gửi tiền về, vẫn nhắc con phải nghe lời mẹ. Qua mạng xã hội, tôi biết cô ấy vẫn tham gia nhóm, đi và gặp gỡ những người con trai khác. Vợ tôi 28 tuổi nhưng cô ấy trẻ hơn tuổi lại biết ăn mặc, con cũng lớn (9 tuổi), vì thế rất xinh đẹp. Xung quanh cô ấy chắc sẽ có nhiều đàn ông vây quanh, nhất là khi tôi đi làm xa. Tôi thật sự lo lắng đến khi trở về chúng tôi không thể tiếp tục nữa. Tôi đã sai ở đâu, tôi có ghen tuông quá đáng, có ích kỷ và cả nghĩ quá không? Tôi có nên xoá mọi thứ liên quan đến cô ấy, không cần biết cô ấy làm gì cho đến khi tôi về? Tôi có nhu nhược quá không? Thật sự tôi đang cảm thấy bế tắc, mong mọi người hãy cho tôi lời khuyên.

Tác giả: Kiên

Nguồn tin: Báo VnExpress

  Từ khóa: tan vỡ hôn nhân , hôn nhân

BÀI MỚI ĐĂNG

TOP