Xã hội

Nét độc đáo về chợ bán rơm ‘duy nhất’ tại miền quê nghèo Hà Tĩnh

Năm nào cũng vậy, bắt đầu từ tháng 1 đến cuối tháng 4, những người dân tại xã Tùng Lộc lại đạp xe vượt hàng chục km để mang những “món hàng” mà mình tích trữ sau mỗi vụ mùa lên chợ bán.

Từ tháng 1 đến cuối tháng 4, năm nào cũng vậy, bất kể trời nắng hay mưa, những người phụ nữ tại vùng quê nghèo xã Tùng Lộc, huyện Can Lộc (Hà Tĩnh) vẫn đạp xe cả hàng chục km để mang những “món hàng” tích trữ từ những vụ mùa trước để mang lên chợ huyện Lộc Hà để bán.

Nghề bán rơm tại chợ huyện Lộc Hà, thuộc xã Bình Lộc (Lộc Hà, Hà Tĩnh) đã tồn tại từ nhiều năm nay. Gọi là chợ nhưng nó chỉ chiếm một góc nhỏ ở phía ngoài đường của góc chợ.

Mỗi gánh hàng mang lại thu nhập khoảng từ 40-60 ngàn đồng. Hàng năm, rơm được tích trữ từ hai vụ mùa tháng 5 và tháng 10, đến ra Tết, khi nhu cầu sử dụng rơm ở các vùng khác nhiều, nên người dân tại xã Trung Lộc lại đạp xe mang những gánh hàng lên chợ bán.

Đối với những người phụ nữ ấy, công việc này không chỉ kiếm thêm khoản tiền mưu sinh, mà còn muốn lưu giữ lại nét đẹp riêng được xem như là thói quen, tập quán của con người nơi đây.

Vì mưu sinh có những người phụ nữ đã có tuổi vẫn lăn lộn trên đạp xê trên từng con phố với gánh hàng rơm.

Những gánh hàng mang cả ước mơ, cả tâm tình….

Đa phần những người dân mang rơm ra chợ bánđều sử dụng xe đạp để đi, còn những ai khá giả hơn họ dùng xe máy để chở.

Hàng chục năm nay, bà Nguyễn Thị Phối (60 tuổi), trú tại xóm Tân Quang, xã Tùng Lộc, huyện Can Lộc (Hà Tĩnh) vẫn mang rơm ra chợ bán kiếm thêm thu nhập cho gia đình: “Tôi đi chợ như thế này lâu lắm rồi, nghề này có từ ngày trước rồi. Cứ ra Tết là bắt đầu đi chợ đến tháng 4 là hết. Vì nhà lên chợ cách cả hàng chục km nên cứ 6h sáng bắt đầu dậy soạn sửa rồi đi. Mỗi gánh tùy theo ngày rẻ thì được 40 ngàn đồng, đắt hàng thì được 60 ngàn

Những đồng tiền kiếm được sau khi bán những gánh hàng rơm

Còn chị Nguyễn Thị Lý (SN 1982) tâm sự: “Gia đình tôi phụ thuộc vào nghề nông, sáng đi bán như thế này, chiều lại về nhà cắt cỏ, làm ruộng. Từ ra Tết đến nay, ngày nào cũng vậy, bất kể nắng hay mưa, chỉ trừ khi nhà có việc, hoặc ốm mới nghỉ đi chợ, không thì đều ra đây bán rơm hết. Không có tiền mua thức ăn, đồ dùng trong gia đình nên chúng tôi phải đi chợ bán rơm thôi!”.

Bà Nguyễn Thị Lưu trú tại xóm Tài Năng, xã Tùng Lộc, huyện Can Lộc (Hà Tĩnh) tâm sự: “Người trong xóm họ đi bán rơm rất nhiều, nhưng đây là ngày đầu tiên lên chợ bán rơm cùng mấy chị em ở xóm. Đường xa nên đi cũng thấy mệt, nhưng vì hoàn cảnh nên phải đi thôi. Giờ cứ đi theo mấy chị em, vì gần 10h rồi mà chưa bán được. Nếu không có ai mua lại phải vào các làng để bán”.

Dù chợ cách xa nhà hàng chục km, nhưng những người phụ nữ ấy vẫn không quản ngại khó khăn, hàng ngày đạp xe mang rơm lên chợ bán.

Có những ngày chợ vắng, hàng ế nên họ vẫn phải ngồi đợi đến tầm trưa, nếu không có khách mua, lại mang ào các xóm nhỏ để bán rẻ, chứ không mang rơm về nhà

Những nụ cười hạnh phúc sau khi hàng đã bán hết…..

Tác giả: Hoài Nam

Nguồn tin: Báo Đời sống & Pháp lý

BÀI MỚI ĐĂNG

TOP