Không hẳn như lời “cảnh báo” của một vài người rằng “Thương Tín bây giờ xuống sắc lắm!”, Thương Tín ở tuổi xế chiều có gầy đi nhưng vẫn còn khá nhanh nhẹn. Sau đúng tám năm từ lần nói chuyện trước để thực hiện một bài báo, cảm giác Thương Tín đem lại cho người tiếp xúc vẫn luôn đầy đủ ở nhiều thái cực khác nhau. Cảm giác này càng rõ ràng hơn khi đối diện với một Thương Tín ở giai đoạn ông bắt đầu nhìn lại những sự kiện đã qua trong đời, kết hợp với những điều mới mẻ đang hiện hữu, rồi kết luận: “Tôi đang thay đổi!”.
“Tôi chưa từng tiếc nuối hào quang”
Thương Tín vốn là con át chủ bài của điện ảnh và sân khấu miền Nam trong những năm 1980-1990, đồng thời cũng là thần tượng của nhiều thế hệ khán giả cho đến tận bây giờ. Bài báo tám năm trước về Thương Tín có tên “Mặt rô” trở lại (Tuổi Trẻ ngày 19-11-2005) nói về chuyện ông tái xuất sàn diễn kịch nói sau nhiều năm ở ẩn mà người trong giới nghệ sĩ đồn rằng ông rơi vào nghiện ngập sau một cú sốc tình cảm.
Vậy nên sự trở lại của Thương Tín trong vai trò đạo diễn và diễn viên của vở kịch hình sự Chờ một tiếng yêu năm đó đã tạo nên một đợt sóng khán giả cho sân khấu Phú Nhuận. Họ rủ nhau đến xem, chấp nhận ngồi ghế xúp nếu hết vé, chỉ để được ngắm nhìn lại thần tượng một thời từng tung hoành trong các vở kịch của đoàn Cửu Long Giang, đoàn Kim Cương như: Tania, Bông hồng cài áo, Vực thẳm chiều cao, Huyền thoại mẹ…
Sự trở lại tám năm trước của Thương Tín cũng mang lại cho những ai hay hoài niệm về tướng cướp Bạch Hải Ðường của SBC, Sáu Tâm của Biệt động Sài Gòn, Quang của Ám ảnh, thiếu tá Vọng của Ván bài lật ngửa, Tám Thương của Bài ca không quên… một niềm vui khấp khởi khi ông tham gia vài dự án phim ảnh như Cây huê xà, Vết sẹo, Dọc ngang sông nước…
Nhiều khán giả đã hi vọng ngôi sao một thời của điện ảnh Việt sẽ ở lại lâu với nghệ thuật trong lần trở lại đó, bởi cái vẻ nam tính đầy thu hút, nét diễn dứt khoát mạnh mẽ, ánh mắt sắc lạnh, điệu cười nhếch mép và cả nốt ruồi “phá tướng” trên gương mặt sương gió đã khắc một dấu ấn quá đậm mang tên “kép độc” Thương Tín. Ở thời hoàng kim của mình, ông từng chạy sô đóng 12 phim nhựa trong một năm, sáng một phim, trưa một phim, chiều một phim, hay một mình một panô quảng cáo lớn choán hết mặt tiền nhà hát…
Nhưng vừa trở lại chưa được bao lâu thì mọi người lại sốc với tin Thương Tín bị bắt vì tội đánh bạc và tổ chức đánh bạc tại quán cà phê của mình ở Gò Vấp vào cuối năm 2007. Trong giới nghệ sĩ vẫn biết Thương Tín là một tay chơi có hạng ở Sài Gòn với một đời sống riêng tư phóng đãng và những mối quan hệ phức tạp. Nhưng với khán giả thì cái tin Thương Tín bị bắt được giật trên trang nhất của các báo, liền sau đó là hàng loạt bài báo nhiều kỳ mổ xẻ về chuyện “lắm tài nhiều tật” của ông đã như một gáo nước lạnh giội thẳng vào những tia lửa hâm mộ vừa mới nhen nhóm trở lại trong lòng họ.
Dù sau phiên tòa, Thương Tín được cho hưởng án treo và không phải ngồi tù ngày nào nhưng rõ ràng sự thất vọng và xót xa của những người yêu mến ông là có thật.
Và sóng gió này là nguyên nhân chính đẩy Thương Tín một lần nữa rời xa trường quay và ánh đèn sân khấu trong gần bốn năm qua. Ông sang lại quán cà phê cho người khác, đổi chỗ ở, đổi số điện thoại, gần như không còn liên lạc với người trong giới văn nghệ. Có báo viết rằng ông đã dọn về gần chùa Nghệ Sĩ, ngày ngày vào chùa ngồi ở ghế đá nhìn xa xăm. Có báo lại miêu tả ông già yếu, hom hem, bệnh tật, bệ rạc, yếm thế…
Nhưng hôm rồi gặp lại Thương Tín đang ngồi cà phê sáng với mấy người bạn, đem chuyện này hỏi trực tiếp thì ông xua tay bảo: “Trời ơi, toàn mấy thông tin giật gân câu khách hết, nó không giống với tính cách của tôi. Có phóng viên chưa gặp tôi lần nào mà viết bài chỉ trích hoặc thương cảm sụt sùi không cần thiết! Tôi chưa từng tiếc nuối hào quang quá khứ hay hụt hẫng về cuộc sống hiện tại. Tuổi tác đến thì mình nên chấp nhận, diễn viên điện ảnh hay anh xe ôm ngoài đường rồi cũng như nhau, sẽ đến lúc tóc bạc, da nhăn, răng rụng mà thôi. Tôi đã già rồi, cháu nội cũng lớn rồi!”.
Vì một cuộc đời bé nhỏ nối dài
Tuy nhận mình già rồi nhưng Thương Tín vừa có một cú quay trở lại phim trường với lý do khiến nhiều người giật mình: kiếm tiền nuôi con gái mới bảy tháng tuổi. Ðó là kết quả của một sự “cảm thông và chia sẻ, chứ chưa phải là tình yêu” như cách gọi của Thương Tín với một cô gái trẻ tuổi ngoài đôi mươi. Trong giới nghệ sĩ và bạn bè ai cũng biết Thương Tín đa tình và đào hoa đến số một, các cuộc tình ngắn hạn hay dài hạn cứ thế đến rồi đi, không ai nhớ hết, không ai ngạc nhiên, nhưng chuyện ông bất ngờ có một đứa con ở tuổi xế chiều thì thật hi hữu.
Giữ lại đứa con là quyết định dũng cảm và kiên định của cô gái trẻ chứ không phải của Thương Tín, vì ông cho rằng cô gái còn trẻ và còn rất nhiều cơ hội khác trong đời. Nhưng khi đứa bé được sinh ra, Thương Tín quyết định không cần thử ADN như “xúi giục” của nhiều người, vì: “Thử gì nữa, nó giống tôi quá rồi. Cứ như có một sợi dây kết nối vô hình vậy, thấy quyến luyến lắm!”.
Chuyện đột nhiên có một đứa con gái nhỏ xíu được Thương Tín gọi là “hạnh phúc từ trên trời rơi xuống”, bởi ông luôn ao ước có con gái sau khi đã có một cậu con trai với vợ cũ, năm nay đã 35 tuổi và có gia đình riêng. Ðiều ông không ngờ nhất chính là niềm ao ước này lại thành hiện thực ở thời điểm ông đã gần 60 tuổi. Vậy nên ông bắt đầu cuống quýt với thời gian, bắt đầu lo sợ bệnh tật, bắt đầu suy nghĩ về tương lai – những điều mà trong cả phần đời trước đó ông chưa từng bận tâm. Suốt mấy năm qua ông đã từ chối lời mời của nhiều đạo diễn vì cho rằng: “Ðóng phim chứ có phải đóng bàn đóng ghế đâu mà cứ trả tiền là đóng được”, nhưng giờ thì: “Tôi lớn tuổi rồi, không biết còn gặp con bao lâu, phải lo cho nó đàng hoàng”.
Vậy nên ông lại trở lại phim trường và ký liền ba hợp đồng phim truyền hình: Tình người xứ hoa, Bên kia sông, Tối qua mơ gì. Không như tám năm trước, lần trở lại này của Thương Tín lặng lẽ hơn với khán giả nhưng lại… hơi sốc với chính ông. Ông phải làm quen với kiểu làm việc và trả thù lao của các đoàn phim tư nhân, làm quen với một thế hệ “nghệ sĩ đa năng” nổi tiếng không bằng tài năng mà bằng những chiêu trò trên mạng, làm quen với những kiểu lăngxê hay PR quảng cáo không thể thiếu của giới showbiz Việt.
Sau những đợt ông đi phim ròng rã trở về nhà, cô gái trẻ lại đưa con sang bên nhà nội chơi. Con gái nay đã biết bò, vừa thấy Thương Tín đã cười tít và bò lại sờ bàn tay nhỏ xíu vào khuôn mặt góc cạnh của ông. Ðó rõ ràng là một niềm vui trong trẻo kỳ lạ mà ông cảm nhận được sau hơn nửa đời người phiêu bạt và bất cần. Ông bảo mình đang dần thay đổi trong suy nghĩ để sống có trách nhiệm hơn, vì bỗng nhiên có một cuộc đời bé nhỏ nối dài của mình đang tồn tại.
Theo Tuổi trẻ