Cuộc sống

5 lần phá thai, đau đớn khi đối diện với bản án lương tâm của người đàn bà cô độc

Trong cuộc đời người phụ nữ, được làm mẹ là một diễm phúc, nhưng có những người lại khước từ, nhẫn tâm và đau đớn.

Ngồi trước mặt tôi là một người đàn bà đã ngoài 40 tuổi. Chị đẹp, một nét đẹp đài các, kiểu sa, nhưng đôi mắt thì rất buồn. Chị sống một mình trong căn nhà tập thể cũ kĩ ở giữa phố cổ. Gần 20 năm, căn nhà đã chứng kiến bao biến cố trong cuộc đời chị.

Căn nhà là nơi hoan lạc của những tình yêu dễ dãi

“Lần đầu tiên tôi yêu là năm 18 tuổi. Chỉ hai ngày sau đó, tôi dẫn người yêu về nhà và chúng tôi làm chuyện ấy. Người yêu đầu tiên của tôi là một lái xe chạy tuyến đường dài, có lẽ anh cũng qua nhiều mối tình đây đó, cực kì kinh nghiệm. Anh ấy làm tôi đê mê trong khoái cảm cực lạc. Mỗi lần anh đến, chúng tôi lao vào nhau điên cuồng.

Ảnh minh họa

Điều rất lạ, là lần nào yêu và làm tình, tôi đều cảm thấy như lần đầu, nồng nàn, tươi mới. Nhất là cảm giác sau khi chia tay một người, gặp một người đàn ông mới, hít hà da thịt của anh ta, tôi lại như con hổ đói thèm mồi”, chị Thủy chậm rãi kể lại câu chuyện cuộc đời mình.

Căn nhà nơi chị Thủy sống một mình đã trở thành nơi hẹn hò, tình yêu và đậm mùi xác thịt. Đến bây giờ, chị Thủy không nhớ mình đã từng lên giường với bao nhiêu người đàn ông, chỉ biết là lần nào chị cũng yêu, yêu thật.

“Chắc có lẽ tình yêu với tôi nó quá dễ dãi. Chỉ cần yêu là phải chung đụng xác thịt. Mà có gần gũi như thế mới có sự gắn kết. Nhưng có điều, tôi yêu thật, yêu lắm... thế mà đàn ông, ai cũng cứ rời tôi mà đi”, chị Thủy nói.

Đã phá thai rồi thì nỗi đau nào cũng chịu được

Một tháng sau lần trao thân đầu tiên, chị Thủy đã có thai. Cái thời bấy giờ, không chồng mà chửa là cái gì đó ghê gớm lắm. Biết tin chị có bầu, anh người yêu bặt vô âm tín. Một mình chị xoay sở với cái thai đang lớn dần.

“Ngày ấy, làm gì có nhan nhản các phòng phá thai như bây giờ. Tôi lén lút đi đến một cơ sở của một ông y sỹ. Cảm giác đau đớn khi ông ta đưa dụng cụ vào giữa hai chân và lấy ra đứa trẻ mới chỉ bằng hạt đỗ, đến giờ tôi vẫn không thể quên. Nhưng có điều, khi đã qua được lần thứ nhất, thì những lần thứ hai, thứ ba... cũng chẳng là gì”.

Chị Thủy nhiều lần tự đi phá thai một mình.

Và chị Thủy đã có thai ngoài ý muốn đến 5 lần, mỗi lần với một người đàn ông. Lần nào chị cũng yêu quằn quại, những cứ đến khi có thai, là người đàn ông ấy lại rời bỏ chạy ngay. Chị bảo, đó là người ta yêu chơi, còn mình yêu thật. Thế nên mình đau cũng là rất thật, chỉ là mình cho nó là chuyện nhỏ, thì nó là chuyện nhỏ mà thôi.

Tôi đã từng gặp nhiều nhân vật, chung cảnh ngộ như chị Thủy, nhưng có lẽ đây là người phụ nữ đầu tiên, tôi cảm nhận sự dửng dưng đến rợn người trước sự lạnh lùng của chị. Tôi hỏi chị, khi đang tâm bỏ đi đứa con của mình, chị bao giờ khóc không. Chị lạnh lùng nói: “Không. Đứa con đã bị chối bỏ, thì cũng đâu có ý nghĩa gì. Quên nó đi, như một vết sẹo, lâu ngày sẽ lành. Đừng có nghĩ ai đi phá thai cũng ân hận, đó là sự lựa chọn riêng của họ, họ chấp nhận và đối diện với tất cả. Đó là những gì tôi nghĩ khi tôi 30 tuổi, 5 lần phá thai”. Trong ánh nắng cuối chiều, người đàn bà cương nghị nhìn ra ngoài hiên đầy nắng vàng vọt...

Cho đến quyết định sống một đời cô độc

Năm chị Thủy 35 tuổi, chị gặp một người đàn ông miền Tây, công tác tại Hà Nội. Vì yêu chị, anh đã xin ở lại hẳn để mong cùng chị xây dựng gia đình. Anh tìm mọi cách để làm quen, gây ấn tượng, rồi trò chuyện cùng chị. Nhưng thật trớ trêu, trước anh, chị Thủy lại không một chút mảy may, động lòng.

Có một lần chị Thủy bị ốm nặng, phải nhập viện vì vòi trứng bị nhiễm trùng sau nhiều lần phá thai, anh bỏ cả công việc để chăm sóc. Ngày chị nghe bác sỹ nói, phải cắt cả hai bên vòi trứng, chị nấc nghẹn, nhưng không rơi được một giọt nước mắt. Sau bao lần từ chối làm mẹ, thì giờ đây, chính ông Trời đã tước đi quyền làm mẹ của chị vĩnh viễn.

Anh không biết chuyện trong quá khứ của chị, chỉ nghĩ chị mắc bệnh hiểm nghèo, nên lại càng ra sức an ủi, động viên chị. “Càng được anh quan tâm, tôi lại càng cảm thấy ân hận, những cảm xúc vốn chưa bao giờ tôi có. Giá như tôi chưa nhiều lỗi lầm đến thế, giá như tôi sống mộc mạc như những người đàn bà khác, giá như quá khứ của tôi đừng quá nhiều vết nhơ, thì có lẽ tôi đã dám đón nhận tình yêu từ anh ấy. Anh ấy là người đàn ông đầu tiên trong đời muốn cưới tôi làm vợ”.

Một đêm anh bị chị cự tuyệt, đuổi về, anh lao đi trên đường và đã mãi mãi ra đi sau một cú va chạm với xe tải. Chị khóc như điên dại. Đó là lần đầu tiên trong đời chị khóc, vì yêu.

Chị để tang anh, khi chưa một lần làm vợ. Từ đó, chị sống khép kín trong căn nhà cũ kỹ. “Tôi coi như cuộc đời đã khép lại. Dường như cuộc sống này đều có nhân – có quả. Tôi dửng dưng trước những đứa con của mình, vì tôi không hiểu được giá trị của tình nghĩa. Cho đến khi cuộc sống cướp anh ra khỏi đời tôi, tôi mới hiểu sự mất mát ấy là quá lớn”, chị nói.

Đây là lần đầu tiên chị Thủy kể lại câu chuyện của mình với tôi, sau nhiều lần tôi thuyết phục. Chị nói: “Tôi chỉ mong, những cô gái yêu đương dễ dãi, sống buông thả như tôi ngày ấy đừng mù quáng để đau khổ như tôi. Để một đời cô độc là sự trả giá đắt nhất cho những sai lầm”.

* Tên nhân vật đã thay đổi

Tác giả: H.N

Nguồn tin: emdep.vn

  Từ khóa: phá thai , hôn nhân , cuộc sống

BÀI MỚI ĐĂNG

TOP