Cuộc sống

Mình cứ yêu nhau chầm chậm và bình yên thế... anh nhé!

Em chỉ muốn chúng ta yêu nhau chầm chậm và bình yên như hiện tại anh à. Ở bên anh, em chẳng muốn rời xa, ở bên anh thế giới bỗng chốc thu nhỏ lại, em chỉ thấy... mình anh mà thôi!

Em từng nghĩ mình sẽ chẳng yêu thêm bất kỳ một ai sau tình đầu đổ vỡ. Khi đó, con tim em bỗng chốc nguội lạnh, nghĩ đến tình yêu em chợt thấy mệt mỏi, những ký ức về người đó cứ khiến em rơi nước mắt. Ngày đó, em từng yêu say đắm, em si mê người ta đến cả quên bản thân mình.

Ngày đó... có lúc em sợ mình chẳng thể sống nổi khi thiếu vắng người ta. Em cứ thế, chìm đắm trong mơ mộng, em cứ thế, huyễn hoặc về một tương lai tươi sáng.

Và rồi, khi người ta quanh lưng bước đi, em mới nhận ra, tình yêu đến nhanh rồi cũng sớm tan thành mây khói. Em hiểu rằng, trên đời không có gì là không thể. Em đóng cửa trái tim, để thả hồn mình vào khoảng không gian trống rỗng.

Em cứ nghĩ, em sẽ chẳng yêu thêm một ai, tạm thời để trái tim nghỉ ngơi một cách bình lặng. Để rồi khi gặp anh trái tim em lại chẳng một chút cảnh giác, chẳng lường trước được trái tim mình đã lại yêu từ bao giờ.

Với em, anh là bình yên và em chẳng muốn rời xa bình yên chút nào (Ảnh minh họa).

Dù cả hai chưa từng nói với nhau bằng lời, nhưng qua cách anh quan tâm em, những cử chỉ nhẹ nhàng của anh đã khiến trái tim em lỗi nhịp. Em biết, anh yêu thương em, nhưng anh không vội vàng nói ra điều đó. Khi chúng ta ở bên nhau, anh luôn âm thầm dõi theo em.

Những lần em vấp ngã, là những lần anh xuất hiện đúng lúc, anh đỡ em dậy ánh mắt trìu mến nhưng có phần lạnh lùng. Cạnh em, có những người đàn ông theo đuổi, anh có ghen nhưng chưa một lần thể hiện ra bằng hành động.

Anh thủ thỉ: “Hãy chọn người đàn ông vì em mà hành động, đừng chọn người chỉ biết nói những lời sáo rỗng, khó nghe”.

Những lời em nói khiến trái tim em đập loạn nhịp, em biết ai vì em mà hành động... Em hiểu...

Giờ đây, chúng ta vẫn bên nhau từng ngày, những khi ở bên anh, em cảm thấy thời gian bình yên tới lạ lùng. Mới hôm qua, anh nói với em: “Hãy ở bên anh nhé!”, khi đó, em mỉm cười. Giây phút anh đưa tay vuốt nhẹ tóc em, em cảm thấy mọi thứ thật bình yên.

Giây phút đó em ước: “Giá như mình cứ mãi yêu nhau thế này, giá như thời gian trôi thật chậm để em có thể được ở bên anh”.

Con người thật lạ lùng, cứ mải tìm kiếm một tình yêu xa xôi mà không biết điều hạnh phúc nhất là khi chúng ta cảm nhận được những giây phút bình yên hạnh phúc từ những điều nhỏ nhất.

Thế nên em chỉ muốn chầm chậm bên anh không cần xa hoa, cứ chầm chậm mà yêu anh bình yên như thế. Bình yên đến bên nhau, bình yên ở cạnh nhau, bình yên quan tâm nhau.

Với em, anh là bình yên và em chẳng muốn rời xa bình yên chút nào!

Tác giả: Khải Nguyên

Nguồn tin: Báo Người đưa tin

  Từ khóa: hạnh phúc , tình yêu

BÀI MỚI ĐĂNG

TOP