Thế giới

Cảnh sát Mỹ giải mã chữ ký để 'lật mặt' kẻ giết thầy giáo già

Linh cảm xấu khi nhìn chữ ký của bố khác lạ, cô con gái đã nhắn tin đánh lừa kẻ mạo danh, giúp phá vụ án chôn xác trong vườn.

Trong 22 năm, Paul Gruber là thầy giáo nổi tiếng nhất trường trung học Incline, gần hồ Tahoe, Nevada, Mỹ. Ông có niềm đam mê lớn với việc du lịch và học tiếng địa phương. Khi 50 tuổi, Paul được thừa kế một số tiền và đã xin nghỉ hưu sớm. Ngay sau đó, ông chuyển đến Sandpoint, Idaho và mua ngôi nhà bên bờ hồ Muskrate.

Cảnh sát đào hầm tìm thi thể.

Vào dịp giáng sinh năm 1993, như mọi năm, Paul gửi tấm thiệp mừng giáng sinh đến cháu trai 3 tuổi của mình. Tuy nhiên, khi nhận con gái Shellie của ông cảm thấy điều kỳ lạ khi chữ ký của bố không giống như mọi khi. Ngay lập tức, Shellie gửi tin nhắn đến bố. Lo lắng khi không nhận được câu trả lời, Shellie liền gọi cho cảnh sát khu vực Idaho, nhờ đến kiểm tra tình hình ông Paul.

Khi đến, cảnh sát phát hiện ra căn nhà trống trơn, không có ông Paul và đồ đạc cá nhân, không có dấu hiệu đột nhập.

Cảm thấy bất ổn với câu trả lời của cảnh sát rằng có thể ông Paul chỉ đang đi du lịch ở đâu đó, Shellie quyết định thử “bẫy” bố mình. Cô gửi tin nhắn cho bố với nội dung thông báo sắp đến sinh nhật chồng mình, nhắc ông gửi lại 25 USD đang nợ vợ chồng cô.

5 ngày sau, cô nhận được bưu phẩm từ bố mình, gửi thiệp mừng sinh nhật con rể cùng tờ séc 25 USD. Cả hai thông tin này đều là Shellie tự dựng ra. Vì vậy khi nhận được bưu phẩm, cô chắc rằng “ai đó” đã nhận được tin nhắn và đang cố giả danh cha mình.

Sự khác biệt trong mẫu chữ ký.

Cảnh sát bang Idaho so sánh mẫu chữ ký trên tấm bưu thiệp với mẫu chữ ký trên séc chuyển tiền trước đây của Paul Gruber. Trái ngược với Shellie, họ nhận định rằng hai chữ ký là của cùng một người. Tuy nhiên, gia đình Shellie vẫn không cảm thấy thuyết phục với quyết định này.

Cùng với đó, cảnh sát kiểm tra tài khoản của Paul Gruber. Theo đó, ông vẫn chi trả các hóa đơn hàng tháng đúng hạn, vẫn đều đặn rút tiền ở các cây ATM trong khu vực lân cận. Tuy nhiên, không một cây ATM nào trong số các cây ATM Paul rút tiền có camera giám sát, vì vậy cảnh sát không thể xác định chính xác ai là người đã đi rút tiền.

Có linh cảm chẳng lành, Shellie liên hệ nhờ cảnh sát Idaho xác nhận xem ai là người đến lấy thư trong hòm thư của Paul. Khi quan sát hình ảnh tại camera lắp tại hòm thư, cảnh sát xác nhận người đến lấy thư không phải Paul Gruber. Theo một số hàng xóm, người đến lấy thư là Dary Kuehl, 43 tuổi, một người thợ từng đến sửa đồ cho thầy giáo già.

Kuehl là cha của một gia đình lớn gồm hai vợ chồng và 7 đứa trẻ, kinh tế khó khăn.

Ký tự chứng minh là giả tạo.

Theo lời khai của Kuehl, Paul đã nhờ ông lấy bưu phẩm và trông nom nhà cửa trước khi đi du lịch ở Canada. Kỳ lạ thay, khi cảnh sát đưa ảnh Paul Gruber, Kuehl không thể nhận diện. Paul Gruber trong ảnh hoàn toàn khác với Paul Gruber đã nhờ Kuehl lấy bức thư kia.

Cảnh sát yêu cầu Kuehl mô tả kẻ đã giả danh Paul Gruber. Họ sử dụng phần mềm chuyên phác họa chân dung theo những đặc điểm được mô tả, sau đó đưa cho Kuehl xem và yêu cầu ông đưa nhận xét chỉnh sửa. Sau quá trình thẩm vấn, cảnh sát thu được bức chân dung phác họa “kẻ giả mạo” và đăng hình lên báo.

Vài tháng trôi qua, cảnh sát không nhận được thông tin phản hồi nào, cũng như không tìm thấy tăm tích nào của Paul Gruber thật. Trong suốt thời gian đó, họ vẫn thường xuyên theo dõi ngôi nhà tại Idaho của nạn nhân, thậm chí dùng cả chó nghiệp vụ để đánh hơi các khu vực lân cận.

Sau nhiều lần khám xét, trung sĩ Valdez – một thành viên trong ban điều tra tìm thấy một điểm rất kì lạ trong ngôi nhà: Một tấm thảm nhỏ trong bếp được dính chặt vào sàn gỗ.

Sau khi cân nhắc, cảnh sát quyết định xé tấm thảm, và họ phát hiện một vết cháy đen giống như dấu vết của một viên đạn sượt trên sàn gỗ. Cảnh sát quyết định kiểm tra thành phần vết sượt và thấy có chì – thành phần chủ yếu của đạn. Ngoài ra, khi phun luminol trên sàn, họ phát hiện một dấu máu lớn quanh vị trí vết lạ. Kiểm tra ADN, cảnh sát kết luận vết máu đó thuộc về Paul Gruber.

Tình trạng ngôi nhà được cảnh sát phát hiện.

Lúc này, cảnh sát tập trung điều tra Kuehl – nghi phạm duy nhất của vụ án. Kuehl là thợ sửa chữa 43 tuổi, là người có uy tín trong cộng đồng chưa có tiền án tiền sự. Tuy nhiên, khi kiểm tra tài khoản, cảnh sát phát hiện gần khoảng thời gian nạn nhân mất tích, tài khoản của Kuehl được chuyển thêm 20.000 USD. Cùng thời gian đó tài khoản của Paul cũng bị rút một khoản 20.000 USD. Kuehl khai rằng Paul đã gửi tiền cho mình để chi trả các hóa đơn trong quá trình trông nom nhà cửa giúp ông.

Tuy nhiên, cảnh sát lại không thể tìm thấy thi thể Paul Gruber. Vật chứng duy nhất còn lại là tấm bưu thiếp Paul và tấm séc mà “kẻ giả mạo” đã gửi cho cháu trai và con rể mình.

Để xác định lần nữa mẫu chữ trong tấm bưu thiếp, cảnh sát gửi vật chứng sang một phòng giám định khác. Tại đây, chuyên gia giám định mẫu chữ Robert Floberg đã tìm ra một số điểm khác biệt. Điểm khác biệt lớn nhất trong mẫu chữ ký là ở ký tự “P”. Ký tự “P” trong chữ kí thật của nạn nhân có vòng P to và ngắn hơn mẫu chữ P trong chữ kí giả mạo. Ngoài ra, trong mẫu chữ viết, Robert còn tìm ra điểm khác biệt đáng kể trong các chữ “m”, “n”. Dựa vào những lập luận này, ông kết luận mẫu chữ trong tấm bưu thiếp là “giả mạo”.

Tiếp đó, Robert được phân công phân tích mẫu chữ của Kuehl để xác định xem hắn có phải kẻ đã giả mạo chữ ông Paul hay không. Ông nhận thấy rất nhiều điểm giống nhau như vòng lúp ở chữ “k” viết hoa, cách viết ký tự “t” hay “w”. Đặc biệt, ký tự “f” viết trong tấm bưu thiếp hoàn toàn giống ký tự “f” mà Kuehl hay viết. Để có sự giống nhau của vô số các ký tự như thế này, phải là một thói quen được rèn luyện trong nhiều năm. Điều này chỉ ra Kuehl chính là kẻ đã giả mạo ông Paul trong tấm bưu thiếp gửi cho cháu trai và con rể.

Dựa vào các bằng chứng này, cảnh sát xin được giấy lục soát nhà Kuehl và họ tìm thấy vô số vật dụng của Paul trong nhà Kuehl, trong đó có cả một con thuyền. Ngoài ra, cảnh sát còn tìm thấy một khẩu súng ngắn cỡ 22, với bộ phận giảm thanh tự chế - việc sử dụng bộ phậm giảm thanh là trái pháp luật ở Mỹ. Tuy nhiên, vì không tìm thấy thi thể nạn nhân, bằng chứng thu được là chưa đủ để đưa ra bất kỳ kết luận nào.

18 tháng sau ngày được báo mất tích, cảnh sát đến xem xét lại nhà của ông Paul một lần cuối. Lần này, ở phía sân gần tầng hầm của ngôi nhà, họ phát hiện một mảng đất hơi nông mà lần trước không quan sát thấy.

Vị trí tìm thấy khoảnh đất đáng nghi.

Cảnh sát quyết định đào toàn bộ khu vực sân vườn của nạn nhân. Sau hai ngày điều động lực lượng đào từng khoảnh đất trong khu vực nghi ngờ, cảnh sát tìm thấy thi thể nạn nhân được bọc trong một chiếc đệm, chôn sâu 50cm dưới lòng đất. Khi khám nghiệm tử thi, họ tìm thấy 4 viên đạn cỡ 22. Tuy nhiên vết đạn lại không trùng khớp với khẩu súng ngắn được tìm thấy trong nhà Kuehl.

Để có thêm bằng chứng, cảnh sát đã thu thập tấm bưu thiếp được gửi đến cháu trai Paul trước đó, lấy mẫu nước bọt phía sau tem đem đi kiểm định ADN. Kết quả cho thấy mẫu nước bọt và ADN hoàn toàn trùng khớp với Kuehl.

Với những bằng chứng này, tòa án kết Keuhl phạm tội giết người cấp độ 1, án phạt 25 năm tù.

Theo các công tố viên, vụ án được xác định như sau, sau một thời gian làm việc và chiếm được lòng tin của Paul, Kuehl đã lên kế hoạch chi tiết nhằm giết Paul và chiếm đoạt tài sản của ông để giải quyết vấn đề tài chính của gia đình.

Không đúng như kế hoạch ban đầu của hắn, con gái Paul đã sớm nhận ra sự bất thường, dùng mẹo “bẫy” kẻ giả mạo. Cùng với những phát hiện tinh tường của cảnh sát, màn kịch tinh vi của kẻ thủ ác đã bị lật tẩy, giải mã vụ mất tích bí ẩn nhất trong lịch sử bang Idaho.

Tác giả: Đặng Hương

Nguồn tin: Báo VnExpress

BÀI MỚI ĐĂNG

TOP